Truyện cổ tích Cô bé bán diêm


Truyện cổ tích Cô bé bán diêm

     Truyện cổ tích "Cô bé bán diêm" là một câu chuyện đầy xúc cảm và sâu sắc về tình yêu thương, hy vọng và sự kiên nhẫn trong cuộc sống khó khăn. Được viết bởi nhà văn nổi tiếng Hans Christian Andersen, truyện đã trở thành một trong những câu chuyện cổ tích nổi tiếng nhất trên thế giới. Câu chuyện kể về một cô bé tội nghiệp, sống trong cảnh nghèo khó và bán diêm để kiếm sống. Trong đêm giao thừa lạnh giá, cô bé đi lang thang trên phố, cố gắng bán hết những que diêm cuối cùng trong chiếc rổ của mình. Nhưng với cơ thể yếu ớt và chân không giày, cô bé gặp khó khăn và bị lạnh rét. Chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu chi tiết hơn về câu chuyện này qua bài viết dưới đây nhé!

1. Hoàn cảnh đáng thương của cô bé sau khi mất đi người bà thân yêu.

     Trong buổi tối đầy tuyết rơi của đêm Giáng sinh, khi những bông tuyết trắng mịn rơi rất dày và cơn gió lạnh thấu xương thổi qua, có một cô bé nhỏ với bao diêm trong tay đang lang thang trên phố. Em nắm chặt những hộp diêm mới cứng trong bao giấy, cố gắng cất cao giọng nói của mình để rao bán những bao diêm vẫn còn trong chiếc giỏ của mình.

     Trong đêm lạnh giá đó, mọi người đã về nhà, hòa mình trong sự ấm áp của lò sưởi và sum họp bên gia đình để chào đón ngày Giáng sinh, trong khi những đứa trẻ háo hức chờ đợi ông già Noel và những món quà. Nhưng cô bé kia, em phải tự mình đi qua từng con phố với đôi chân trần, chịu đựng cái rét tê tái cắt vào da thịt, chỉ để bán những hộp diêm nhỏ xinh. Em từng có một đôi dép khá cũ, nhưng những đứa trẻ tinh nghịch đã khiến cho nó bị hỏng vào sáng nay rồi.

     Không khí ngày càng lạnh và tối tăm, cô bé tiếp tục đi trên đôi chân trần, ngón chân em đã tím tái vì lạnh. Trên phố, mọi người đang vội vàng đi qua, chân bước nhanh để trở về nhà càng sớm càng tốt. Không ai chú ý đến cô bé, dù đôi mắt ngây thơ của em đầy van xin và bỡ ngỡ, luôn mong được nhìn lên và nhận được sự quan tâm của những người qua đường.

     Em tự hỏi tại sao dù em bán hộp diêm với giá chỉ một xu như mọi ngày nhưng hôm nay không ai đến hỏi mua. Liệu có phải mọi người đều vô tâm, không để ý đến em, hay họ đang quá vội vàng trong cuộc sống hối hả của mình?

     Khi đêm buông xuống, tuyết tiếp tục rơi một cách dồn dập, phủ lên mọi nẻo đường, biến thành một cảnh trắng xóa toàn bộ. Cô bé bán diêm đã mệt mỏi tới cùng, đôi chân trần của em không cảm nhận được sự ấm áp nữa, chỉ còn lại một cảm giác tê buốt lan tỏa khắp thân thể.

     Trong lòng em, một ước mơ nhỏ bé vẫn còn cháy bỏng: được trở về ngôi nhà nhỏ của mình, cuộn tròn trên chiếc giường cũ, và ngủ một giấc dài đến khi bình minh ló dạng, để quên đi cảnh lạnh và cảm giác đói đến tận xương tủy. Nhưng khi nhớ lại những lần bị mắng nhiếc, những đòn roi từ người cha, sợ hãi đã tràn ngập cô bé, làm tan biến đi mọi ước mơ ấm áp. Cô bé quyết định tiếp tục bước đi, dù những bước chân cứ nặng trĩu trên con phố vắng vẻ.

     Trong lúc đó, cô bé không thể không dừng lại và ngắm nhìn những ngôi nhà tỏa sáng ấm áp ở hai bên đường. Mỗi căn nhà đều tươi sáng với cây thông Noel được trang trí lung linh, và các đứa trẻ háo hức treo đồ trang trí để nhận quà từ ông già Noel. Ánh đèn lung linh nhấp nháy, lan tỏa niềm vui khắp nơi. Mùi hương ngọt ngào từ những bánh nướng nóng hổi và thơm ngát lan tỏa khắp phố. Có những căn nhà dọn bàn tiệc đầy ắp gà tây, rượu ngon, bánh ngọt và trái cây tươi ngon.

     Cô bé không thể kiềm chế mà nuốt nước miếng, đôi mắt bừng sáng lên, cảm giác ngột ngạt và bàn tay run rẩy. Cơn đói bụng và lạnh lẽo tràn ngập cô bé hơn bao giờ hết. Đôi bàn tay gầy yếu cố gắng nắm chặt cơ thể như muốn giữ lấy một chút ấm áp mong manh. Cô bé tiếp tục lê bước trên đôi chân lạnh lẽo, trong âm nhạc phủ sóng của mùa giáng sinh, cô bé bị lạc lõng trong đám đông, cô đơn giữa niềm vui của mọi người chào đón ngày Chúa sinh ra đời...

     Suốt ngày hôm đó em chẳng bán được một hộp diêm nào, cũng chẳng có người nào tốt bụng bố thí thứ gì cho em. Cô bé đáng thương phải chịu cảnh đói rét ấy vẫn phải lê những bước dài nặng nhọc trên đường, chịu đựng bầu trời tuyết rơi lạnh đến thấu xương ấy để mong bán được vài hộp diêm nhỏ. Mái tóc của em xõa dài trên lưng, được phủ lên một tầng bông tuyết trắng xóa và lạnh buốt, nhưng em cũng chẳng để ý, bởi vì giờ đây em đã chẳng cảm nhận được gì nữa rồi.

     Tất cả các căn nhà, tất cả các cửa sổ đều sáng rực ánh đèn màu, khắp các con phố to ngõ nhỏ đều quanh quẩn mùi thơm của ngỗng quay. Bởi vì là đêm giáng sinh nên tất cả mọi nhà đều vui vẻ tổ chức ăn uống rất linh đình.

     Một cảm xúc ấm áp bao trùm cô bé khi nhìn thấy những khung cảnh ấy, những hình ảnh đẹp kỷ niệm lại hiện về trong tâm trí của cô bé, khi người bà yêu thương và hiền lành còn sống. Khi đó, vào những ngày giáng sinh trước đây, cô bé và người bà vui vẻ hân hoan trong ngôi nhà nhỏ, chào đón mùa giáng sinh. Trong nhà cô bé cũng có món bánh thơm ngon, ngỗng quay hấp dẫn và cả những trái cây ngọt ngào.

     Cuộc sống của cô bé đã trải qua biến cố đau buồn khi thần chết đến lấy đi người bà yêu thương. Tài sản của bà bị người cha của cô tiêu tán hết, và cô bé buộc phải rời xa ngôi nhà ấm cúng, nơi có những kỷ niệm đẹp, để đến một cái xó tối tăm và bẩn thỉu. Trong môi trường đó, cô bé phải chịu đựng những đòn roi đau đớn và nghe những lời chửi mắng tàn nhẫn từ người cha. Cuộc sống đầy gian khổ và đau đớn đã khắc sâu vào tâm hồn nhỏ bé của cô bé.

2. Những ảo ảnh hiện ra sau những que diêm mà cô bé quẹt vào đêm Giáng sinh ấy.

     Cô bé ngồi nép vào góc tường giữa hai căn nhà, với đống diêm trong tay. Cô bé cố gắng thu lại đôi chân, ôm vòng tay chặt để giữ ấm, nhưng lạnh lẽo vẫn xâm nhập sâu vào từng tế bào cơ thể. Cô bé khao khát trở về ngôi nhà của mình, nhưng hiện thực không cho phép. Việc không thể bán được diêm hoặc kiếm được ít nhất một đồng xu nào khiến cô bé không thể trở về. Sợ bị người cha mắng nhiếc và đánh đập, cô bé không dám quay trở về nhà.

     Nhưng ngay cả khi cô bé trở về, cô cũng biết rằng cái lạnh vẫn sẽ ám ảnh. Ngôi nhà của họ ở phía trên gác, mặc dù đã cố gắng bịt kín những kẽ hở bằng giẻ, nhưng không đủ để ngăn cản những cơn gió lạnh xuyên thấu vào trong. Cơ thể cô bé đã tê cứng, và cảm giác rét lạnh tràn ngập càng làm cô bé thêm đau đớn và mệt mỏi. Cô bé lấy một que diêm ra quẹt và đốt lên. Ngọn lửa nhanh chóng cháy rực, ban đầu có màu xanh lam, sau đó chuyển sang màu xanh biếc và cuối cùng trở thành màu trắng rực hồng. Ánh lửa sáng chói và ấm áp tạo nên cảm giác vui mắt và an lành cho cô bé.

     Cô bé vội vàng đưa đôi bàn tay lạnh vào gần ngọn lửa. Hơi ấm từ lửa lan tỏa và cảm giác tràn đầy sự dễ chịu và thoải mái như ngồi trước một chiếc lò sưởi ấm áp. Trong lò, thanh củi cháy lên đua nhau, tạo nên cảnh tượng thú vị và tỏa ra những luồng hơi ấm êm dịu. Cô bé cảm nhận được sự ấm áp dễ chịu từ ngọn lửa, đem lại cho cô bé một cảm giác bình yên giữa những cơn gió lạnh rít gào và tuyết trắng phủ khắp mọi nơi.

     Trong tuyết trời lạnh giá, mong ước của cô bé là được ngồi bên cạnh lò sưởi ấm áp, để có thể tận hưởng hơi ấm và thoát khỏi cái rét giá của đêm đông.

     Cô bé cảm thấy hụt hẫng khi ngọn lửa trên que diêm tắt và cảm giác ấm áp từ lò sưởi cũng biến mất. Bây giờ, cô bé nhận ra rằng vẫn đang ngồi giữa trời lạnh giá chỉ với một que diêm đã tàn phế trên tay. Thực tế trở về, cô bé lại nhớ đến trách nhiệm mà người cha đã giao cho em, đi bán những bao diêm để kiếm sống. Nếu cô bé quay trở về tay không, cô sẽ phải đối mặt với những đòn đánh tàn nhẫn từ người cha.

     Cảm giác lạnh rét lại tràn về, cô bé cảm thấy cơ thể run rẩy trước sự giá rét của đêm đông. Nỗi sợ hãi và tuyệt vọng bao trùm lên cô bé. Cô bé không biết phải làm gì để vượt qua tình huống này và tìm kiếm sự ấm áp và an toàn. Lại một lần nữa, cô bé quẹt thêm một que diêm và thế giới xung quanh cô bé thay đổi một cách kì lạ. Bức tường bên cạnh biến thành tấm rèm màn, và cô bé nhìn thấy một cảnh tượng lấp lánh và đầy hấp dẫn bên trong nhà.

     Trong căn nhà ấy, bàn ăn đầy ắp những món ăn ngon lành, có con ngỗng quay thơm phức, những bát đũa sứ tinh tế, chiếc khăn trải bàn trắng tinh, và những giỏ hoa quả tươi mát. Cảnh tượng ấy tràn đầy sự ấm áp và sung túc, giống như một ảo ảnh tuyệt vời.

     Tuy nhiên, mọi thứ không kéo dài lâu. Đột nhiên, con ngỗng nhảy ra khỏi đĩa và tiến tới phía cô bé với một cái dao ăn. Que diêm bỗng tắt và tấm rèm vải màn trở lại thành hai bức tường lạnh lẽo. Bên ngoài, tuyết vẫn rơi dày đặc. Cô bé nhận ra rằng những thứ mà cô thấy chỉ là ảo ảnh, không thực sự tồn tại. Mọi niềm hy vọng và mơ ước đều tan biến trong nháy mắt, để lại cô bé trong sự tuyệt vọng và cô đơn. Cô hiểu rằng cuộc sống thực tế vẫn khắc nghiệt và không đơn giản như cô mong muốn, và cô phải tìm cách đương đầu với thử thách của mình trong thế giới thực.

     Cô bé không ngừng quẹt diêm, và lần này, diêm bốc cháy một cách rực rỡ. Trước mắt cô bé, xuất hiện một cây thông Noel to lớn, được trang trí đầy đủ với những vật trang trí lấp lánh. Cây thông được thắp sáng bởi những dây đèn nhấp nháy đủ màu sắc, và trên những cành lá xanh tươi, có những cây nến to lấp lánh.

     Cô bé háo hức đưa tay để chạm vào cây thông, nhưng trước khi cô kịp làm điều đó, que diêm lại tắt bất ngờ. Mọi thứ như biến mất, đèn nháy và nến sáng biến thành những ngôi sao bay lên trên bầu trời cao. Chắc là vừa có ai đó qua đời, cô bé bán diêm liền tự nhủ như vậy. Bởi vì trước kia lúc bà nội của em chưa mất, bà thường hay kể với em: “Mỗi khi trên trời cao xuất hiện thêm những vì sao thì chính là lúc có thêm những linh hồn mới bay về trời, cùng đến với chốn thiên đàng”.

     Cô bé không ngừng quẹt thêm một que diêm khác, và ánh sáng từ que diêm lan tỏa khắp không gian, khiến bà nội em hiện ra trước mắt, với một nụ cười hiền hậu. Cô bé tràn đầy niềm vui và hân hoan:

     "Bà ơi! Bà hãy cho cháu đi cùng bà! Cháu biết rằng khi que diêm này tắt đi, bà sẽ biến mất, như lò sưởi, ngỗng quay và cây thông Noel đã từng có. Nhưng cháu cầu xin bà, đừng bỏ cháu lại một mình ở nơi này. Trước đây, khi bà còn sống, chúng ta đã cùng sống vui vẻ và biết chia sẻ. Bà từng nói với cháu rằng nếu cháu ngoan thì một ngày nào đó bà sẽ trở về gặp cháu. Bà ơi! Cháu rất muốn được đi theo bà! Vì thế, cháu xin bà cầu nguyện Thượng Đế giúp đỡ, cháu tin rằng Ngài không thể từ chối lời van xin này của cháu!"

     Cùng với những lời cầu nguyện và hy vọng, cô bé tiếp tục quẹt que diêm, và ánh sáng rực rỡ từ những ngọn lửa đó lan tỏa khắp không gian. Một lần nữa, bà nội em hiện ra trong một ánh sáng tươi sáng, và với niềm hạnh phúc và tình yêu thương, bà tiến tới nắm lấy đôi tay non nớt của cháu. Họ cùng nhau bay lên trời cao, đi về nơi không có sự đau khổ, không có nghèo đói và lạnh lẽo. Hai bà cháu hòa mình vào thiên đàng, tìm thấy sự an lành bên cạnh Thượng Đế.

     Buổi sáng hôm sau, cảnh quan bên ngoài vẫn được phủ bởi một tầng tuyết dày. Những tia nắng mặt trời xuất hiện, chiếu sáng khắp nơi, và bầu trời xanh ngắt một màu tươi mát. Mọi người mở cửa ra khỏi ngôi nhà ấm áp của mình với niềm vui tràn đầy. Trong khung cảnh buổi sáng lạnh giá đó, mọi người nhìn thấy cô bé bán diêm ngồi trong góc tường nhỏ. Đôi má em ửng hồng và đôi môi mang một nụ cười hạnh phúc. Cô bé đã qua đời, em chết vì đói, chết vì lạnh, chết ngay trong đêm Giáng sinh.

     Cô bé ngồi giữa đống bao diêm, trong đó có một bao diêm đã cháy hết. Mọi người đều nhận ra rằng "Cô bé chắc chắn muốn được sưởi ấm". Nhưng có một bí mật mà không ai biết, đó là những điều kì diệu mà cô bé đã trải qua khi ánh lửa từ những que diêm cháy. Đặc biệt là hình ảnh hai bà cháu nắm tay nhau, cùng bay lên trên bầu trời cao, đón chào năm mới với niềm hy vọng và hạnh phúc...

3. Ý nghĩa nhân văn của câu chuyện Cô bé bán diêm.

     Câu chuyện "Cô bé bán diêm" của Hans Christian Andersen mang ý nghĩa sâu sắc về tình yêu thương, hy vọng và nhân đạo. Nó đưa ta vào cuộc sống cùng cảnh ngộ khó khăn của cô bé bán diêm trong đêm Giáng sinh lạnh giá.

     Cô bé bán diêm tượng trưng cho những đứa trẻ bị đói rét, bị thiếu thốn và bị bỏ rơi trong xã hội. Trong cuộc đời ngắn ngủi của mình, cô bé gặp khó khăn và đau khổ. Tuy nhiên, trong khoảnh khắc cuối cùng, ánh sáng từ những que diêm cuối cùng trở thành niềm hy vọng và tình yêu cuối cùng trong cuộc đời cô.

     Câu chuyện cô bé bán diêm cũng có ý nghĩa về sự trân trọng những giá trị gia đình và tình thân. Dù cô bé không có người thân bên cạnh, nhưng trong những khoảnh khắc cuối cùng của cuộc đời, bà nội của cô bé xuất hiện và đưa cô bé về bên mình. Điều này tôn vinh sự yêu thương gia đình và khẳng định rằng mối quan hệ gia đình là tình yêu vĩnh cửu và bất diệt.

     Câu chuyện truyền tải thông điệp về tình yêu thương và nhân đạo. Dù trong hoàn cảnh khó khăn như thế nào, chúng ta nên luôn giữ lòng nhân ái và sẵn lòng giúp đỡ những người xung quanh, đặc biệt là những người gặp khó khăn. Cô bé bán diêm là một hình mẫu của sự nhân hậu và hy vọng, và câu chuyện khuyến khích chúng ta không bỏ qua những cơ hội để lan tỏa ánh sáng và yêu thương trong thế giới đầy gian khổ.

     Tóm lại, câu chuyện cô bé bán diêm chứa đựng những ý nghĩa sâu sắc về tình yêu thương, tình thân, sự quan tâm và giá trị thực sự trong cuộc sống. Nó gợi mở lòng nhân ái, sự trân trọng và chia sẻ, và khuyến khích chúng ta sống một cuộc sống có ý nghĩa và tận hưởng những giá trị vĩnh cửu.

    Trên đây là các thông tin giải đáp cho câu hỏi Nội dung câu chuyện cô bé bán diêm? Diễn biến câu chuyện cô bé bán diêm? Ý nghĩa câu chuyện cô bé bán diêm?  để cập nhật các thông tin liên quan hoặc các thông tin mới nhất các bạn hãy liên hệ với chúng tôi. 

     Liên hệ: 1900633720

     Bài viết tham khảo: Lão hoá là gì?

596