Truyện Cổ Tích Ba Cô Chị: Ý nghĩa và bài học mà truyện mang lại
Truyện cổ tích Ba cô chị? Diễn biến truyện cổ tích Ba cô chị? Tóm tắt truyện cổ tích Ba cô chị? Ý nghĩa và bài học của truyện cổ tích Ba cô chị?...
- Sửa nội dung
- Hỗ trợ
- Đánh giá bài viết
Truyện Cổ Tích Ba Cô Chị: Ý Nghĩa Và Bài Học Mà Truyện Mang Lại
Bạn có biết truyện cổ tích Ba cô chị không? Đó là một truyện cổ tích Việt Nam rất hay và ý nghĩa, kể về cuộc hành trình của Rainan, một cậu bé thông minh và dũng cảm, để tìm lại ba người chị gái của mình. Trong bài viết này, tôi sẽ giới thiệu cho bạn về nội dung và ý nghĩa của truyện cổ tích Ba cô chị.
1. Nhà Vua phải gả con gái đầu lòng cho gấu.
Xưa kia có một vị Vua giàu có vô cùng, ông ta nghĩ rằng tài sản của mình không thể hao hụt được. Ông ta sống trong xa xỉ, chơi những trò chơi bằng vàng và bạc. Nhưng rồi, ông ta đã tiêu pha hết mọi thứ. Ông ta phải bán đi những thành phố và lâu đài của mình, chỉ còn lại một ngôi lâu đài cũ ở giữa rừng. Ông ta cùng vợ và ba nàng công chúa chuyển đến đó sống, họ sống khó khăn, mỗi ngày chỉ có khoai tây làm bữa.
Một ngày nọ, Vua muốn đi săn xem có thể bắt được con gì không. Ông ta mang theo túi đầy khoai tây và ra khỏi lâu đài. Sau đó, ông ta đến gần một khu rừng sâu, không dám bước vào vì nghe nói trong đó có nhiều loài thú hung tợn. Có gấu ăn thịt người, phượng hoàng xé mắt, sói, sư tử và nhiều thú dã khác. Nhưng Vua không sợ hãi, ông ta đi thẳng vào trong rừng. Ban đầu, ông ta không nhìn thấy gì cả. Chỉ có những cây cao, dưới đất yên tĩnh lặng lẽ.
Vua đi lang thang một hồi rồi thấy đói bụng, liền ngồi dưới gốc cây để ăn khoai tây, thì bất ngờ có một con gấu từ trong rừng xuất hiện, lao tới trước mặt Vua và quát:
– Ngươi sao lại dám ngồi ở gốc cây có mật ong của ta? Ngươi xứng đáng phải chết.
Vua hoảng sợ, đưa cho nó khoai tây để làm lành. Nhưng gấu lại nói:
– Ta không muốn ăn khoai tây của ngươi, ta muốn ăn thịt ngươi. Ngươi chỉ có một cách để sống sót là gả cho ta con gái lớn nhất của ngươi. Nếu ngươi đồng ý thì ta còn tặng thêm ngươi nửa tạ vàng nữa. Vua sợ bị nuốt sống nên nói:
– Ta sẽ gả cho, miễn là ngươi để cho ta bình yên. Gấu liền chỉ cho Vua đường về và còn hét sau lưng Vua.
– Sau bảy ngày nữa, ta sẽ đến lấy cô dâu của ta.
Vua an toàn về nhà, nghĩ rằng chắc chắn là gấu không thể vào được lâu đài của mình, và chắc chắn là không có chuyện gì xảy ra. Vua ra lệnh cho khóa kín tất cả các cửa ra vào, kéo cầu treo lên cao, và bảo con gái phải tỉnh táo. Để bảo vệ được cô khỏi bị chú rể gấu lấy đi, Vua cho cô ở trong một căn phòng nhỏ ở trên thành lâu đài. Cô phải ẩn mình trong đó trong suốt bảy ngày.
Nhưng vào buổi sáng sớm hôm thứ bảy, khi mọi người còn đang ngủ say thì có một chiếc xe hoa lộng lẫy kéo sáu con ngựa đến trước lâu đài. Có nhiều hiệp sĩ mặc áo giáp bằng vàng bảo vệ xe. Chiếc xe đến nơi thì tự nhiên cầu treo hạ xuống, khóa tự nhiên mở ra, xe đi vào trong, một Hoàng tử đẹp trai và trẻ tuổi bước xuống. Vua nghe tiếng ồn thức dậy, nhìn ra cửa sổ thấy Hoàng tử đã đón con gái lớn nhất của mình ở trên căn phòng nhỏ khép kín, và vừa ôm nàng lên xe. Vua chỉ kịp gọi lên:
Chào tạm biệt, nàng công chúa xinh
Đi mãi mãi, hỡi cô dâu của gấu!
Cô ngồi trên xe còn vẫy chiếc khăn trắng nhỏ. Rồi chiếc xe phóng đi như gió cuốn, tiến sâu mãi vào khu rừng thiêng. Lòng Vua nặng trĩu, vì Vua đã trót gả con gái cho gấu. Vua buồn quá, cùng hoàng hậu khóc ba ngày liền.
Đến ngày thứ tư, khóc hết nước mắt, Vua nghĩ là việc đã xảy ra rồi cũng đành thôi. Ông xuống sân, ở đấy có một cái hòm gỗ mun nặng khó mà nhấc lên được. Vua chợt nghĩ đến điều gấu đã hứa, liền mở ra thì thấy trong đó có nửa tạ vàng sáng lấp lánh. Vua nhìn thấy vàng thì cũng nguôi buồn. Vua đem vàng chuộc lại các thành phố đã đem cầm rồi lại quay về cuộc sống giàu sang ngày trước. Cứ như thế cho đến khi hết nửa tạ vàng thì Vua lại phải đem cầm hết mọi thứ và lại phải lui về lâu đài trong rừng ăn khoai tây
2. Vua lại tiếp tục gả người con thứ hai cho đại bàng
Vua có một con chim ưng làm bạn. Một ngày, Vua mang nó đi săn mong bắt được một con mồi ngon. Chim ưng bay cao, đến khu rừng sâu u tối, Vua sợ hãi không dám theo. Khi Vua đến gần rừng thì thấy một con đại bàng lớn lao đuổi theo chim ưng. Chim ưng bay về phía Vua. Vua cố gắng dùng giáo chống lại đại bàng, nhưng đại bàng nắm giữ giáo và gãy nó như một cây que, rồi dùng móng nghiền nát chim ưng. Nó dùng móng kia vuốt vào vai Vua và nói:
– Ngươi đã xâm phạm lãnh thổ của ta, ngươi phải trả giá bằng mạng sống hoặc gả cho ta con gái thứ hai của ngươi.
Vua nói:
– Được, ngươi sẽ có con gái ta, nhưng ta nhận được gì.
Đại bàng đáp:
– Một tạ vàng. Sau bảy tuần ta sẽ tới lấy nàng.
Rồi nó để Vua đi, bay vào rừng.
Vua rất đau lòng vì phải gả con gái thứ hai của mình cho chim hung ác. Vua không dám tiết lộ chuyện này với con. Sáu tuần đã qua. Đến tuần cuối, công chúa đi ra một cánh đồng trước cung điện để phơi khăn cho trắng. Bất ngờ có một đoàn quân mã áo giáp lộng lẫy đến. Người đi đầu là một chàng trai đẹp trai nhảy xuống và gọi:
Hãy lên ngựa cùng ta, hỡi nàng tiểu thư xinh đẹp
Hãy theo ta, hỡi vợ mới của đại bàng.
Nàng chưa kịp nói gì thì chàng đã ôm nàng lên ngựa, phi nhanh như gió vào rừng. Tạm biệt, tạm biệt!
Ở cung điện, mọi người chờ mãi không thấy công chúa. Sau cùng Vua mới nhớ ra là từng hứa hôn con gái cho một con đại bàng. Chắc là nó đã tới lấy cô đi. Khi Vua an ủi lòng mình một chút, bỗng nhớ ra lời hứa của chim đại bàng, liền đi ra và thấy trên cánh đồng hai quả trứng vàng, mỗi quả nặng nửa tạ. Vua nghĩ bụng: “Có vàng là có tất cả” và quên hết những buồn phiền trong tâm trí.
3. Người con gái cuối cùng bị gả cho cá voi
Vua lại sống vui vẻ đến khi hết tạ vàng. Vua quay về lâu đài trong rừng và công chúa còn lại phải nấu khoai. Vua không muốn săn thỏ trong rừng hay chim ưng trên trời nữa, nhưng Vua thích ăn cá. Công chúa phải dệt lưới để Vua đi câu cá ở một cái hồ gần rừng. Ở đó có một chiếc thuyền ném lưới, kéo lên được một đống cá hương đỏ tươi. Vua định chèo về bờ thì thấy thuyền bị kẹt một chỗ, Vua vật lộn mãi mà không thoát ra được. Bỗng có một con cá voi khổng lồ nhô lên nói:
– Tại sao ngươi lại giết những người dân của ta? Ngươi phải chết. Nó há miệng to như định nuốt cả Vua lẫn chiếc thuyền. Vua nhìn thấy cái miệng khủng khiếp của nó thì run sợ, liền nghĩ đến cô gái thứ ba và kêu lên:
– Ngươi tha mạng cho ta, ta sẽ gả cho ngươi con gái út của ta. Cá voi cười khẩy:
– Được thôi, xem như ta cho ngươi cái gì nhỉ. Vàng thì ta không có vì vàng quá nặng cho ta. Nhưng đáy hồ của ta có nhiều ngọc trai, ta sẽ cho ngươi ba bao đầy. Sau bảy tháng ta sẽ tới cướp dâu. Nói xong con cá xuống nước.
Vua chèo về bờ, mang cá hương về nhà, nhưng khi cá đã chiên xong ông lại không muốn ăn con nào. Vua nhìn thấy con gái, đứa con duy nhất còn lại, đẹp nhất, mà ông yêu nhất, thì Vua lại đau như hàng ngàn cây kim châm vào da. Sáu tháng qua đi, hoàng hậu và công chúa không hiểu tại sao Vua luôn luôn u sầu.
Đến tháng cuối, khi công chúa đang đứng ngoài sân, trước một cái giếng có phun nước và múc một cốc nước đầy thì bỗng có một chiếc xe sáu ngựa trắng và người mặc áo bạc đi đến. Từ trên xe xuống một Hoàng tử rất đẹp, từ bé nàng chưa gặp ai đẹp như thế. Chàng xin nàng một cốc nước. Nàng vừa trao cốc cho chàng thì chàng ôm lấy nàng bế lên xe. Xe ra khỏi cửa phi qua đồng tới hồ:
Tạm biệt, thiếu nữ duyên dáng!
Hãy theo ta, cô dâu xinh xắn của cá voi.
Hoàng hậu đứng bên cửa sổ nhìn thấy chiếc xe biến mất dần. Bà thấy không có con gái, lòng buồn bã, bà gọi nàng, tìm nàng khắp chốn. Nhưng bà không nghe được tiếng trả lời, không thấy được nàng ở đâu. Khi bà biết rõ sự tình, bà khóc lóc than van. Vua kể cho bà nghe chuyện gì đã xảy ra: chắc con cá voi đã tới lấy nàng đi.
Vì bị ép phải hứa gả con cho nó, Vua cứ mãi buồn phiền. Vua muốn an ủi bà, bèn nói với bà sẽ có nhiều của quý. Hoàng hậu không quan tâm và nói đứa con còn lại duy nhất của bà quý giá hơn tất cả những kho báu trên đời. Sau khi Hoàng tử cá voi đến lấy công chúa, có lính vệ mang đến lâu đài ba bao nặng. Vua mở ra thấy đầy ngọc trai to bằng hạt đậu nhỏ. Vua lại giàu có, giàu hơn trước đây.
Vua mua lại thành phố, lâu đài, nhưng Vua không sống xa hoa nữa. Vua sống thanh thản, tiết kiệm. Mỗi khi nghĩ đến ba con gái yêu, không biết sống giữa đám thú rừng ra sao, có thể bị chúng xé xác rồi, thì Vua mất hết niềm vui. Không ai an ủi được hoàng hậu. Nước mắt bà khóc con nhiều hơn cả các ngọc trai cá voi đã dùng để đổi lấy công chúa út. Một thời gian sau, bà lại thật hạnh phúc vì bà lại sinh được một cậu con trai kháu khỉnh. Đứa con xuất hiện thật bất ngờ nên gọi nó là Rainan, có nghĩa là đứa con kỳ lạ.
4. Rainan đến nơi ở của chị cả
Rainan trưởng thành là một đứa trẻ mạnh khỏe to cao. Hoàng hậu thường kể cho nó nghe chuyện ba chị bị ba con thú bắt cóc ở trong khu rừng thần. Khi cậu mười sáu tuổi, cậu xin Vua cho áo giáp và kiếm. Có được những thứ đó rồi, cậu muốn đi phiêu bạt, cậu chào tạm biệt cha mẹ rồi lên đường. Cậu đi thẳng đến khu rừng thần, chỉ mong tìm được các chị.
Ban đầu, cậu đi lạc trong rừng dày, không gặp một người nào hay một con thú nào. Sau ba ngày, cậu thấy ở trước một cái hang một thiếu nữ ngồi chơi với một con gấu nhỏ. Một con gấu khác rất bé ngồi trên đùi nàng. Rainan nghĩ bụng chắc là chị cả mình. Cậu để ngựa lại, đi bộ đến và nói:
– Chị yêu quý, em là em Rainan của chị, em đến thăm chị đây. Công chúa nhìn cậu, thấy cậu giống bố như đúc, không hoài nghi gì lời cậu nói. Nàng sợ hãi bảo:
– Em yêu quý ơi, trời ạ! Nếu em muốn sống sót thì em hãy chạy đi cho mau. Nếu anh gấu, chồng chị về thấy em thì nó sẽ không khoan dung mà sẽ giết em đấy. Nhưng Rainan bảo:
– Em không sợ, em nhất quyết ở lại với chị xem tình hình chị ra sao. Khi công chúa thấy không thuyết phục được ý định của em, nàng dẫn em vào hang tối om, đúng là nơi ở của gấu. Một bên có một đống rơm và cỏ khô, trên đó là nơi chồng cô và các con ngủ, bên kia là chiếc giường lộng lẫy, phủ vải đỏ và viền vàng của công chúa. Nàng bảo em lọt xuống gầm giường và cho em thức ăn. Một lát sau, gấu về nhà nói: “Ta ngửi thấy mùi thịt người” và định nhét đầu xuống gầm giường. Công chúa vội gọi:
– Cứ yên tâm, có ai mà lại vào đây được! Miệng còn máu, gấu cằn nhằn:
– Ta tìm thấy ở trong rừng một con ngựa và ăn thịt nó rồi. Chắc chắn có người đi với ngựa, ta ngửi thấy rồi. Rồi nó lại định nhét vào gầm giường. Nàng liền đạp vào bụng gấu, nó lăn ra ổ nằm, nhai móng tay mà ngủ.
Cứ bảy ngày một lần, gấu lại biến thành một Hoàng tử đẹp trai, hang của nó biến thành một tòa lâu đài hoa lệ và thú vật trong rừng biến thành lính canh, cứ đến ngày ấy, chàng đến đón công chúa.
Khi Rainan tỉnh dậy thì thấy mình nằm trên giường lụa, người phục vụ chăm sóc, mặc cho chàng quần áo lộng lẫy, vì hôm ấy đúng là ngày thứ bảy. Chị cậu cùng hai Hoàng tử đẹp trai và anh rể gấu mừng rỡ bước vào vì thấy cậu đã đến. Thôi thì mọi thứ đều đẹp hoa lệ, suốt ngày vui vẻ. Nhưng đến tối công chúa bảo:
– Em yêu quý, bây giờ thì em hãy đi luôn đi! Đến rạng sáng, chồng chị sẽ lại biến ra gấu. Nếu ban ngày, anh ấy vẫn thấy em còn ở đây, anh ấy sẽ không kiềm chế được bản chất gấu mà sẽ giết em đấy. Hoàng tử gấu vừa tới đưa cho cậu vài sợi lông gấu mà dặn:
– Nếu gặp nạn thì em cứ xoa lông vào người, anh sẽ đến cứu em ngay.
5. trở về lâu đài cùng ba người chị
Rainan lên một chiếc xe kéo bởi ngựa đen, rồi đi. Cậu đi qua núi non, qua đồng cỏ rừng xanh, qua bụi cây bờ sông, không nghỉ không ngừng. Cho đến khi trời sáng ra Rainan bỗng thấy mình trên mặt đất, ngựa xe biến mất. Khi trời sáng rõ, cậu thấy sáu con kiến chạy tới, mang theo một vỏ hạt dẻ. Rainan thấy mình vẫn ở trong rừng thần, cậu muốn đi tìm các chị. Cậu lại đi lạc một mình trong vắng vẻ ba ngày, nhưng chẳng có gì. Đến ngày thứ tư, cậu nghe thấy một con chim đại bàng bay róc rách rồi hạ xuống tổ. Rainan trốn trong bụi cây, đợi đến khi nó bay đi. Bảy giờ sau nó lại bay cao lên trời. Rainan bèn bò ra, đến trước cây gọi:
– Chị yêu quý, nếu chị ở trên đấy thì hãy nói cho em biết. Em là Rainan, em của chị đây, em đến tìm chị đây. Cậu nghe có tiếng vọng từ trên xuống:
– Nếu em là Rainan, em yêu của chị mà chị chưa từng gặp mặt, thì hãy lên đây với chị. Rainan định leo lên, nhưng thân cây to mà lại trơn quá. Cố leo ba lần đều không được. Bỗng một cái thang tết bằng dây lụa được thả xuống. Cậu liền leo lên tổ đại bàng. Tổ làm bằng lá và cành trên cây thông cao. Chị cậu ngồi dưới một chiếc tán bằng lụa màu hồng. Trong lòng nàng ấp một quả trứng đại bàng, ấp cho nở. Hai người vui sướng. Nhưng một lúc sau, công chúa nói:
– Em yêu quý ạ, thôi em mau mau đi ngay. Nếu đại bàng chồng chị thấy em thì anh ấy móc mắt ăn tim em mất. Rainan đáp:
– Không, em cứ ở đây cho đến khi chồng chị biến thành người cơ.
– Việc ấy chỉ xảy ra trong sáu tuần nữa. Nhưng nếu em chịu được thì em cứ trốn vào trong thân cây rỗng, ngày ngày chị sẽ thả thức ăn xuống cho. Cậu sống bảy ngày rất vui vẻ ở nhà anh rể đại bàng. Đến ngày thứ bảy, từ biệt nhau, đại bàng cho cậu ba chiếc lông và dặn:
– Gặp cơn hoạn nạn, em hãy xoa lông này vào người, anh sẽ lại cứu. Rồi người anh rể cho người hầu đi chỉ đường cho cậu.
Tới sáng, bỗng tất cả mọi người biến đâu hết cả, còn lại mình Rainan đứng trên đỉnh núi cao, giữa cảnh hoang vắng ghê rợn. Rainan nhìn quanh, thấy ở xa mặt nước lấp lánh của một cái hồ lớn, phản chiếu những ánh nắng đầu tiên sáng chói. Cậu nghĩ tới người chị thứ ba, chắc là chị ấy đấy. Cậu liền đi xuống, lách qua các bụi cây và tảng đá. Cậu đi như vậy ba ngày. Đôi khi cậu mất hút cả hồ. Nhưng đến sáng ngày thứ tư thì cậu tới bên hồ. Cậu đứng trên bờ gọi:
– Chị yêu quý ơi, nếu chị có ở dưới đấy thì hãy nói, em là Rainan của chị đây, em đến thăm chị đây. Nhưng không có ai trả lời. Tất cả đều yên lặng. Cậu bẻ vụn bánh mì ném xuống nước bảo cá:
– Hỡi cá yêu quý, hãy đi gặp chị ta, bảo là Rainan đã đến đây và muốn đi tới chỗ chị ở. Nhưng cá hương chấm đỏ ăn bánh mì mà không nghe thấy cậu nói gì. Cậu thấy có chiếc thuyền liền cởi áo giáp ra, chỉ mang theo một thanh kiếm sắc, nhảy xuống thuyền chèo. Cậu chèo mãi thì thấy một ống khói xây bằng pha lê vọt lên trên mặt nước tỏa ra một mùi thơm dịu dàng. Rainan liền chèo thuyền tới đó, chắc là chị mình sống ở dưới. Rồi cậu ngồi vào trong ống khói mà tụt xuống. Công chúa bỗng thấy hai chân người vẫy vùng thì sợ quá. Một lát sau, nàng thấy cả thân người tụt xuống, cậu tự nhận là em nàng. Nàng vui mừng vô cùng, nhưng cũng rất lo lắng bảo em:
– Cá voi đã biết tin là em định tìm chị và phàn nàn là nếu em đến đúng lúc anh ấy là cá voi, thì anh ấy sẽ thèm ăn thịt em, không kiềm được, anh ấy sẽ phá tan nhà bằng pha lê của chị, chị cũng sẽ đến chết trong sóng nước.
– Thế chị có thể giấu em cho qua hạn phù phép không?
– Ấy trời, không được, vì em có thấy là tường bằng pha lê trong suốt không? Nàng suy nghĩ mãi, chợt nghĩ đến buồng để củi. Nàng liền xếp củi thật gọn trông ngoài không nhận ra được, giấu đứa trẻ kỳ lạ vào trong.
Cho đến khi tháng thứ bảy kết thúc, phép thuật tan biến. Rainan tỉnh dậy trong một tòa lâu đài hoành tráng hơn cả lâu đài của đại bàng, ở giữa một hòn đảo tuyệt đẹp. Cậu sống một tháng trời rất vui vẻ bên chị và anh rể của mình. Khi tháng sắp hết, con cá voi tặng cậu ba chiếc vẩy và nhắc nhở:
– Nếu em bị hoạn nạn, thì em cứ xát vẩy vào người, anh sẽ giúp em. Rồi cá voi lại để cậu chèo vào bờ. Đến nơi, cậu thấy bộ áo giáp vẫn còn đó. Đứa trẻ kỳ lạ lại đi bảy ngày trong hoang vu. Trong bảy đêm, cậu ngủ ngoài trời. Bỗng cậu thấy một tòa lâu đài có cánh cổng bằng thép trên cửa có một cái khóa rất chắc. Phía trước có một con bò rừng mắt đỏ lửa đang canh gác lối vào. Rainan xông đến, chém mạnh vào cổ nó, nhưng cổ nó bằng thép, gươm vỡ tan ra từng mảnh như thủy tinh. Cậu dùng giáo đâm, nhưng giáo vỡ vụn như là một sợi rơm. Bò rừng lấy sừng ghì cậu, tung cậu lên không, khiến cậu mắc lủng lẳng trên cành cây.
Trong cơn nguy khốn Rainan chợt nhớ đến ba sợi lông gấu. Cậu xát lông vào bàn tay thì ngay lập tức có một con gấu chạy ra, đánh bò rừng và xé nó ra. Nhưng từ trong bụng bò rừng có một con vịt trời bay ra và bay đi thật nhanh. Rainan liền xát vào người ba cái lông đại bàng, ngay lập tức có một con đại bàng bay đến đuổi theo con chim đang bay thẳng về phía một cái hồ, sà xuống nó và xé nhỏ nó. Nhưng Rainan thấy nó thả xuống nước một quả trứng vàng. Cậu liền xát ba vẩy cá vào lòng bàn tay. Một con cá voi bơi lại ngay, ngậm quả trứng và nhô lên bờ. Rainan cầm lấy, dùng đá đập vỡ thì thấy trong đó có một chiếc chìa khóa nhỏ. Đó chính là chiếc chìa khóa mở được chiếc cửa bằng thép. Chìa khóa vừa chạm vào khóa thì cửa mở ra, Rainan bước vào.
Cậu đi qua bảy phòng đẹp lộng lẫy, sáng trưng. Ở phòng cuối cùng, có một thiếu nữ nằm ngủ trên giường. Nàng đẹp tuyệt vời khiến cậu hoa mắt lên. Cậu muốn đánh thức nàng dậy, nhưng không được vì nàng ngủ say như chết. Chàng tức quá đập vào một chiếc bảng đen ở bên giường. Thiếu nữ tỉnh dậy ngay, nhưng lại ngủ tiếp. Chàng liền cầm lấy bảng, ném xuống sàn, bảng vỡ tan nghìn mảnh. Lúc ấy, thiếu nữ mở mắt ra. Phép thuật tan biến. Thiếu nữ ấy là em gái của ba anh rể Rainan. Vì nàng không chịu yêu một tên phù thủy, nó đã khiến nàng ngủ say như chết và biến ba anh nàng thành ba con thú. Phù phép sẽ còn hiệu quả nếu bảng đen vẫn nguyên vẹn. Rainan cùng nàng ra khỏi lâu đài. Cậu vừa bước ra ngoài thì các anh rể cưỡi ngựa từ ba hướng tới cùng vợ con. Nàng vợ đại bàng đã ấp được một cô con gái đáng yêu. Mọi người đi gặp Vua và hoàng hậu đã già. Đứa trẻ kỳ lạ đưa ba chị về nhà, và không lâu sau, chú cưới nàng thiếu nữ xinh đẹp kia. Khắp nơi đều hân hoan, con mèo chạy về nhà, câu chuyện đến đây là hết.
6. Ý nghĩa và bài học của truyện cổ tích Ba cô chị
Truyện cổ tích Ba cô chị có ý nghĩa như thế nào đối với cuộc sống của chúng ta? Dưới đây là một số ý nghĩa mà chúng ta có thể rút ra từ truyện:
Thể hiện ước mơ của nhân dân lao động về một xã hội công bằng, cái thiện sẽ chiến thắng được cái ác, người nhân hậu được đền đáp xứng đáng, kẻ tham lam, độc ác sẽ phải đền tội.
Ca ngợi tấm lòng hiếu thảo của Rainan, cậu bé đã không quên mẹ già ở nhà, luôn mong muốn được gặp lại ba người chị gái của mình. Cậu đã vượt qua nhiều khó khăn và nguy hiểm để đi tìm các chị.
Khắc họa tính cách của ba công chúa xinh đẹp, là ba người phụ nữ có tài năng và trí tuệ cao. Họ đã không ngần ngại yêu Rainan, dù mới chỉ gặp anh lần đầu, họ đã giúp Rainan vượt qua các thử thách và phép thuật của phù thủy.
Truyện minh họa sức mạnh của niềm tin, là điều quan trọng để giải thoát cho bản thân và người khác. Rainan đã tin vào sự tồn tại của ba người chị gái của mình, dù họ đã đã kết hôn cùng các thú vật. Nhờ niềm tin ấy, Rainan đã có được hạnh phúc
Truyện cổ tích Ba cô chị là một tác phẩm văn học quý giá, mang đậm dấu ấn văn hóa Việt Nam. Truyện giáo không chỉ giáo dục cho người đọc những giá trị sống cao đẹp mà còn là một minh chứng cho sự giàu có và phong phú của nguồn truyện cổ tích Việt Nam.
Bài viết trên đã giải đáp thắc mắc cho các câu Truyện cổ tích Ba cô chị? Diễn biến truyện cổ tích Ba cô chị? Tóm tắt truyện cổ tích Ba cô chị? Ý nghĩa và bài học của truyện cổ tích Ba cô chị?... Để cập nhật thêm các thông tin liên quan hoặc thông tin mới nhất các bạn có thể liên hệ với chúng tôi.
Liên hệ : 1900633720
Bài viết tham khảo:
- Ngày: