Truyện cổ tích Anh và em gái: Câu truyện cảm động về tình anh em

  • Sửa nội dung
  • Hỗ trợ
  • Đánh giá bài viết

Truyện cổ tích Anh và em gái: Câu truyện cảm động về tình anh em

     Truyện cổ tích Anh và em gái là một câu chuyện cổ tích nổi tiếng kể về tình anh em thắm thiết của hai anh em sống trong hoàn cảnh khó khăn, bị mẹ kế độc ác hãm hại. Câu chuyện có nhiều tình tiết hấp dẫn, mang đến cho người đọc những bài học ý nghĩa về tình yêu thương và sự trung thành. Trong bài viết này, chúng tôi sẽ giới thiệu cho bạn về diễn biến và ý nghĩa truyện cổ tích Anh và em gái.

1. Người anh trai uống nước suối liền biến thành con mang

     Hai đứa trẻ không có mẹ, sống với mẹ kế ác độc. Một ngày, anh trai nắm tay em gái, nói:

     – Mẹ mất rồi, anh em ta chẳng còn sung sướng nữa. Mẹ kế ngày nào cũng hành hạ, đòi cái gì thì đạp đổ, quăng đi. Ăn thì chỉ có mấy miếng bánh mì còn sót lại. Con chó ở dưới nhà còn may mắn hơn anh em ta, thỉnh thoảng nó còn được mẹ kế ném cho một miếng ngon. Ước gì mẹ biết được hoàn cảnh của chúng ta! Thôi em à, anh em ta bỏ nhà đi thôi.

     Hai đứa trẻ đi mãi qua ruộng đồng, bãi hoang. Trời mưa to, anh trai nói:

     – Trời cũng thương anh em ta, cũng khóc theo.

     Tối hôm đó, hai đứa trẻ tới một khu rừng lớn. Chúng đi quá mệt, quá đói, vào trong hốc cây ngủ. Hôm sau dậy thì trời đã sáng rồi, ánh nắng chiếu vào hốc cây. Anh trai nói:

     – Em ơi, anh khát quá. Nghe tiếng suối chảy rồi.

     Anh trai dắt em gái đi tìm suối. Mẹ kế là phù thủy giỏi, đã theo dõi hai đứa trẻ bỏ đi nên đã làm phép vào tất cả các suối trong rừng. Hai đứa trẻ thấy một cái suối chảy xối xuống đá. Anh trai muốn uống, nhưng em gái nghe tiếng suối róc rách:

     – Ai uống nước ta, sẽ biến thành cọp. Ai uống nước ta, sẽ biến thành cọp.

     Em gái bảo anh trai:

     – Em xin anh, anh đừng uống, sợ anh biến thành thú dữ giết em.

     Anh trai khát lắm nhưng vẫn kiềm chế không uống:

     – Chờ tới suối khác.

     Tới suối thứ hai, em gái nghe tiếng suối róc rách:

     – Ai uống nước ta, sẽ thành chó sói. Ai uống nước ta, sẽ thành chó sói.

     Em gái lại bảo anh trai:

     – Anh ơi, em xin anh đừng uống, sợ anh thành chó sói xé xác em.

     Anh trai không uống, nói:

     – Tới suối khác, dù em có nói gì thì anh cũng phải uống rồi, anh khát không chịu được.

     Hai đứa trẻ tới suối thứ ba thì em gái nghe tiếng suối róc rách:

     – Ai uống nước ta sẽ hóa thành con mang. Ai uống nước ta sẽ hóa thành con mang.

     Em gái bảo:

     – Ồ anh ơi, em xin anh, anh đừng uống kẻo lại hóa thành con mang bỏ em đi.

     Nhưng anh trai đã quỳ xuống, uống nước suối.

     Vừa chạm nước thì anh trai đã biến thành con mang. Em gái khóc lóc, thương anh trai. Con mang cũng rưng rưng nước mắt, ngồi buồn bã bên em gái. Một lúc sau em gái mới nói:

     – Anh mang yêu quý ơi, anh mang đừng lo, em sẽ không bao giờ bỏ anh mang.

     Rồi em gái cởi vòng vàng ra treo cổ mang, lại đi nhặt cói làm một sợi dây mềm, dắt mang vào rừng sâu. Đi mãi thì tới một căn nhà nhỏ. Em gái nhìn vào thấy nhà vắng vẻ, nghĩ bụng ở đây được. Em gái đi tìm rêu và lá khô làm giường cho mang. Sáng sớm, em gái đi hái củ, quả rừng và hạt dẻ để ăn, lấy cỏ non cho mang ăn. Mang vui vẻ nhảy lên nhảy xuống quanh em gái. Buổi tối, khi em gái mệt mỏi, em gái tựa đầu vào lưng mang ngủ say. Nếu anh trai lại trở thành người được thì hai anh em sống thật hạnh phúc.

2. Mang bị nhà Vua săn bắn trúng chân

     Hai anh em sống tự do trong rừng một thời gian dài. Một ngày, vua quyết định tổ chức một cuộc săn lớn tại khu vực này. Tiếng tiêu và tiếng chó sủa, cùng tiếng những người đi săn hò hét vui đùa, lan tỏa khắp không trung. Nghe thấy những âm thanh sôi động này, Mang bắt đầu cảm thấy khao khát được tham gia. Anh nói với em:

     – Xin em, xin em hãy cho anh tham gia cuộc săn này. Anh không chịu nổi nữa. Mang van xin mãi, cuối cùng em đồng ý. Nhưng em cũng cảnh báo mang:

     – Nhớ rằng, mang phải trở về trước khi tối. Em sẽ đóng cửa kín để đề phòng những người đi săn xấu tính. Khi mang trở về, hãy gõ cửa và nói: "Em ơi, em hãy mở cửa cho anh, để em nhận ra mang. Nếu mang không nói, em sẽ không mở cửa đâu."

     Mang vui vẻ rời khỏi nhà, tận hưởng cuộc săn hấp dẫn. Vua và các quý tộc cố gắng theo đuổi mang, nhưng không thể bắt kịp. Khi họ tưởng rằng mình đã sắp bắt được, Mang nhảy qua bụi cây và biến mất khỏi tầm mắt. Vào buổi tối, khi Mang trở về, anh gõ cửa và nói:

     – Em ơi, em hãy mở cửa cho anh. Cửa mở ra và mang nhảy vào, sau đó nằm nghỉ suốt đêm trên chiếc đệm ấm áp. Vào sáng hôm sau, cuộc săn lại tiếp tục, tiếng tiêu và tiếng hò reo của những người đi săn tiếp tục vang lên. Mang thèm thèm trở lại và nói:

     – Em ơi, em hãy mở cửa cho anh. Em lại mở cửa và nhắc nhở:

     – Nhớ rằng, mang phải trở về trước khi tối đấy. Hãy nhớ lời em dặn. Vua và các quý tộc thấy mang đeo một chiếc vòng vàng, nên họ quyết định đuổi theo anh ta. Dù có cố gắng chạy nhanh hơn, họ vẫn không thể bắt được m ang. Họ bám đuổi suốt cả ngày, và khi tối đến, họ cuối cùng bao vây được anh ta.

     Một người đi săn đã bắn trúng chân của mang, khiến anh ta bị thương nhẹ và không thể chạy nhanh. Người đi săn tiếp tục theo dõi mang đến căn nhà nhỏ và nghe thấy anh ta gọi:

     – Em ơi, em hãy mở cửa cho anh vào. Cửa mở ra, sau đó lại đóng lại nhanh chóng. Người đi săn nhớ mọi chi tiết mà anh ta thấy và nghe được, sau đó báo cáo cho vua. Vua quyết định:

     – Ngày mai chúng ta lại tiến hành cuộc săn.

3. Người em gái được Vua rước về làm hoàng hậu

     Em thấy mang bị thương lo lắm. Em rửa máu, băng bó, bảo mang:

     – Mang ơi mang, mang nằm nghỉ trên nệm đi cho lành. Nhưng vết thương không nặng nên sáng hôm sau mang không còn đau. Thấy ở ngoài cuộc săn lại sôi động, mang bảo:

     – Mang không thể chịu được nữa, mang đi đây. Họ không dễ dàng bắt được mang đâu! Em khóc lóc bảo:

     – Lần này thì họ chắc chắn giết anh, rồi em cô đơn trong rừng, không ai quan tâm đến em nữa. Không, em không cho anh ra đâu. Mang đáp:

     – Thế thì mang ở đây cũng chết vì buồn. Mỗi khi mang nghe tiếng tiêu và tiếng hò là lòng lại rạo rực. Em không biết phải làm sao, đành buồn buồn mở cửa. Mang hân hoan, nhảy vào rừng. Vua nhìn thấy mang, ra lệnh cho các người đi săn:

     – Đuổi theo nó cho đến tối, nhưng đừng làm hại nó. Mặt trời vừa lặn thì vua bảo người đi săn đã đến báo vua lần trước:

     – Nào đi, ngươi hãy chỉ cho ta đến căn nhà nhỏ trong rừng. Tới cửa, vua gõ và gọi:

     – Em ơi em, hãy mở cửa cho anh vào. Cửa mở, vua vào, thấy một cô gái xinh đẹp như tiên. Cô sợ hãi vì không thấy mang của mình mà lại thấy một người đội vương miện vàng. Vua nhìn cô rất âu yếm, nắm tay cô bảo:

     – Nàng có muốn theo ta về cung làm hoàng hậu không? Cô nói:

     – Thiếp xin tuân lệnh, nhưng xin cho mang đi theo, thiếp không để mang lại đây. Vua đáp:

     – Mang sẽ ở bên nàng mãi mãi và sẽ được ta chiều chuộng hết mực. Lúc ấy thì mang nhảy vào. Em lấy dây treo mang, dắt ra khỏi nhà. Vua cho em lên ngựa ngồi cùng ta về cung, tổ chức lễ cưới hoành tráng. Mang được nuôi dưỡng tận tình, tha hồ chơi đùa trong vườn hoa.

4. Mụ dì ghẻ bị trừng phạt vì tội ác của mình

     Mụ dì ghẻ độc ác đã khiến hai anh em phải chạy trốn, vẫn nghĩ rằng sau đó em bị thú rừng xơi tái và anh thì bị bắn chết. Khi mụ nghe tin cả hai anh em đều hạnh phúc thế thì mụ ghen tỵ điên cuồng. Mụ lại tìm cách hại chúng. Con gái mụ xấu xa, chỉ có một mắt, than vãn mụ:

     – Con phải làm hoàng hậu chứ!

     Mụ an ủi con:

– Mày yên tâm. Tao sẽ không bỏ lỡ cơ hội đâu.

     Hoàng hậu sinh một đứa con trai đẹp như thiên thần, trong khi vua đi săn vắng. Mụ phù thủy già chờ đợi lúc ấy. Nó biến hình thành một người hầu gái, vào trong phòng hoàng hậu nói:

     – Tâu lệnh bà, nước tắm đã chuẩn bị xong, mời lệnh bà đi tắm cho sảng khoái, lệnh bà đi mau kẻo nước lạnh.

     Con gái mụ đứng sẵn đó. Hai mẹ con kéo hoàng hậu yếu ớt vào buồng tắm, khóa cửa lại rồi đi. Chúng thổi lửa ở trong buồng tắm để cho bà hoàng hậu trẻ xinh chết ngạt.

     Mụ già làm xong việc ấy liền đội mũ cho con, đưa vào nằm giường hoàng hậu. Mụ biến hình cho con giống hoàng hậu từ ngoại hình đến giọng nói, nhưng không thể làm khỏi con mắt dơ cho con. Con mụ đành nằm nghiêng về phía mắt hỏng để vua không phát hiện. Buổi tối, vua đi săn về, nghe nói hoàng hậu sinh con trai vui lắm, muốn tới giường hoàng hậu thăm. Mụ già vội nói:

     – Chớ chớ, bệ hạ chớ có kéo rèm lên. Hoàng hậu chưa nhìn ánh sáng được đâu, phải nghỉ ngơi đã.

     Vua lui về, không hay biết có hoàng hậu giả nằm trong giường. Đến nửa đêm, mọi người đều ngủ, người bảo mẫu một mình thức bên nôi Hoàng tử thấy cửa mở ra, hoàng hậu thật bước vào. Bà ôm con ở nôi ra, cho con bú. Rồi bà sắp xếp gối cho con, đặt con nằm và che chăn cho con. Bà cũng không quên con mang, bà đi tới góc phòng nó nằm và vuốt ve nó. Sau đó, bà lặng lẽ ra. Hôm sau, người bảo mẫu hỏi lính canh có thấy ai ban đêm vào cung không. Lính canh đáp:

     – Không, chúng tôi chẳng thấy ai cả.

Hoàng hậu đến mấy đêm như thế mà không bao giờ nói một câu gì. Người bảo mẫu nhìn thấy bà nhưng không dám nói hở cho ai biết. Sau một thời gian, hoàng hậu bắt đầu nói trong đêm tối:

     – Con ta ra sao? Mang của ta ra sao? Ta còn đến hai lần nữa thôi.

     Người bảo mẫu không trả lời, nhưng khi hoàng hậu biến đi, thì chị tìm vua kể lại hết. Vua phán:

     – Trời ơi! Sao lại có chuyện kỳ lạ như thế! Đêm nay ta sẽ thức trông con.

     Đến tối, vua vào buồng hoàng tử. Vào khoảng nửa đêm, hoàng hậu lại hiện ra và nói:

     – Con ta ra sao? Mang của ta ra sao? Ta còn đến một lần nữa thôi.

     Rồi hoàng hậu chăm sóc con như thường lệ, trước khi biến mất. Vua không dám lên tiếng, nhưng đêm sau lại thức. Hoàng hậu nói:

     – Con ta ra sao? Mang của ta ra sao? Ta đến lần này là lần cuối cùng.

     Vua không nhịn được nữa, liền chạy lại nói:

     – Đúng nàng là vợ yêu của ta rồi!

     Bà trả lời:

     – Thưa đúng, em là vợ của nhà vua.

     Vừa lúc đó thì nàng sống lại, tươi tắn, hồng hào, khỏe mạnh. Nàng bèn kể lại cho vua nghe tội ác của mụ phù thủy xấu xa và con mụ. Vua cho đem hai đứa ra xử. Chúng bị tội chết, án xử xong thì mang lại hiện nguyên hình thành người. Hai anh em cùng nhau sống sung sướng mãi đến hết đời.

5. Ý nghĩa và bài học của truyện cổ tích Anh và em gái

     Tình cảm gia đình: Truyện nói về tình yêu thương và tình đoàn kết giữa hai anh em mồ côi sau khi mất mẹ. Dù gặp khó khăn và bất hạnh, họ luôn bên nhau và sẵn sàng hy sinh cho nhau. Truyện phản ánh sự tàn ác của những người tham lam và ác độc như mụ phù thủy và con mụ. Họ không do dự để gây hại cho người khác để đạt được mục đích cá nhân.

     Truyện cổ tích Anh và em gái là một ví dụ về tính cách và lòng nhân ái của nhân vật chính, người không bỏ rơi mang, ngay cả khi anh trở thành một con mang. Tình thương và lòng trắc ẩn giữa họ đã giúp họ vượt qua khó khăn và sống hạnh phúc.

     Cuối cùng, truyện thể hiện sự công bằng và tôn trọng trong xử lý tình huống. Vua không không vội vã xử lý khi nghi người em là hoàng hậu giả, mà thay vào đó, anh ấy lắng nghe câu chuyện của cô và xử lý mọi tình huống một cách công bằng và tử tế.

     Truyện cổ tích Anh và em gái là một câu chuyện cổ tích hay và ý nghĩa, mang đến cho người đọc những giá trị nhân văn sâu sắc. Truyện cổ tích Anh và em gái không chỉ là một câu chuyện giải trí, mà còn là một câu chuyện giáo dục, giúp người đọc rèn luyện tình cảm gia đình, lòng dũng cảm và sự hi sinh.

     Bài viết trên đã giải đáp thắc mắc cho các câu Truyện cổ tích Anh và em gái? Diễn biến truyện cổ tích Anh và em gái? Ý nghĩa và bài học qua truyện cổ tích Anh và em gái? Truyện cổ tích Anh và em gái tóm tắt?,...Để cập nhật thêm các thông tin liên quan hoặc thông tin mới nhất các bạn có thể liên hệ với chúng tôi.

Liên hệ : 1900633720

Bài viết tham khảo:

Truyện cổ tích Anh chàng đánh trống

Tổng đài Vnmart

571