Truyện cổ tích Anh chàng đánh trống


Truyện cổ tích Anh chàng đánh trống

     Bạn có thích đọc truyện cổ tích không? Nếu có, bạn chắc chắn sẽ không thể bỏ qua một câu chuyện nổi tiếng của nhà văn Grimm, đó là truyện cổ tích Anh chàng đánh trống. Truyện kể về cuộc phiêu lưu của một anh chàng chơi trống đã vượt qua nhiều khó khăn và nguy hiểm, nhờ vào sự thông minh, dũng cảm và trung thành của mình. Trong bài viết này, chúng tôi sẽ giới thiệu cho bạn về truyện cổ tích Anh chàng đánh trống.

1. Anh chàng đánh trống nhặt được tấm vải.

     Một hôm nọ, chàng trai đánh trống đi lạc trong đồng. Anh đến gần một cái ao, nhìn thấy có ba chiếc áo trắng bỏ quên trên cỏ. Anh thích thú: “Vải tốt quá!”. Rồi lấy một chiếc cất vào túi. Về tới nhà, anh không nói cho ai biết chuyện nhặt được của rơi. Anh nằm xuống giường, chuẩn bị ngủ thì nghe có tiếng gọi tên mình. Anh chú ý nghe thì thật sự có tiếng gọi rất nhỏ: “Anh đánh trống ơi, anh đánh trống ơi, dậy đi thôi”. Trời tối đen, anh không thấy rõ người nhưng anh thấy một cái bóng lơ lửng trước giường anh nằm.

     Anh hỏi:

     – Mày là ai?

     Tiếng người đáp:

     – Hãy trả lại cho tôi cái áo, cái áo anh đã lấy của tôi ở bờ ao chiều nay ấy.

     Anh đánh trống nói:

     – Được, ta sẽ trả, nhưng mày phải nói cho ta biết mày là ai đã.

     “Ôi!”, tiếng người đáp. “Tôi là con gái một vị vua. Tôi bị một bà phù thủy bắt cóc và giam trên núi Thủy tinh. Hàng ngày ba chị em tôi xuống ao tắm. Hôm nay vì thiếu áo, tôi không bay được nữa. Các chị đã đi hết rồi, chỉ còn mình tôi ở lại. Tôi xin anh, anh hãy trả lại áo cho tôi”.

     Anh đánh trống nói: “Đừng lo, cô bé đáng thương, tôi sẽ trả lại áo cho cô”.

     Anh lấy áo trong túi trả cho người đứng trong bóng đêm. Người con gái lấy áo muốn đi liền. Anh gọi cô ta lại:

     – Đợi đã, có khi nào tôi có thể giúp cô không?

     – Muốn giúp tôi thì chỉ có cách là anh lên núi Thủy tinh mà giải thoát tôi khỏi phép thuật của bà phù thủy. Nhưng anh lên núi làm sao được, dù anh có vào được rừng sát chân núi, anh vẫn không thể lên được.

     Anh đánh trống nói:

     – Tôi yêu cô và tôi không sợ gì cả. Nhưng tôi không biết đường đi.

     Người con gái đáp:

     – Hãy đi qua một khu rừng rộng. Trong rừng có bọn quái vật ăn thịt người, tôi chỉ được phép nói với anh như vậy thôi. Nói xong cô gái biến mất.

2. Anh chàng đánh trống được lũ người khổng lồ dẫn tới núi Thủy Tinh

     Sáng hôm sau, khi mặt trời vừa ló dạng, anh đánh trống ra khỏi nhà, mang theo trống đi thẳng vào rừng không hề sợ sệt. Đi được một chút mà chưa thấy bóng dáng khổng lồ nào, anh nghĩ bụng: “Phải đánh cho cái bọn ngủ gật này tỉnh giấc”. Anh liền xoay trống ra phía trước, khua ầm ầm một hồi, làm cho chim muông trên cây đều hoảng hốt bay đi. Chỉ một lúc sau, thấy một tên khổng lồ nằm ngủ trong bụi cỏ đứng dậy. Hắn cao ngất ngưởng như một cây thông. Hắn gào:

     – Thằng kia, mày làm gì mà khua inh ỏi, làm cho tao mất giấc ngủ ngon. Anh đáp:

     – Ta đánh trống để chỉ lối cho hàng vạn người còn theo sau ta và sắp tới đây rồi. Tên khổng lồ nói:

     – Ôi trời, tao sẽ nghiến chết bọn mày như nghiến chết đàn kiến ấy. Anh đánh trống tiếp lời:

     – Mày nghĩ mày chống lại được họ à? Mày cúi xuống định bắt một người thì người đó liền nhảy đi và ẩn vào trong. Nhưng khi mày đi nằm, ngủ tiếp rồi, từ khắp các góc bụi, họ mới kéo ra và leo lên người mày. Người nào cũng có một cây búa sắt giấu trong thắt lưng, họ sẽ đập tan đầu mày ra. Tên khổng lồ thấy lo lắng. Hắn nghĩ bụng: “Mình mà dính vào lũ quỷ này, có khi lại bị thua. Sói và gấu, ta vặn cổ chết liền, nhưng cái đám sâu róm này thì khó xử quá”. Hắn nói:

     – Nghe này, mày hãy đi đi, ta hứa từ nay về sau không quấy rầy mày và đồng loại của mày. Và nếu như mày muốn gì nữa thì cứ nói, ta sẽ làm theo ý mày. Anh đánh trống nói:

     – Chân mày dài, mày có thể chạy mau hơn tao, mày hãy mang ta lên ngọn núi Thủy Tinh. Ta sẽ ra hiệu cho người của ta lui đi thì mày được yên phận. Tên khổng lồ nói:

     – Đến đây, giống sâu róm kia, leo lên vai ta mà ngồi, ta sẽ mang mày lên đó. Tên khổng lồ nhấc anh lên. Ngồi vững trên đó rồi, anh lại bắt đầu khua trống inh ỏi một hồi. Tên khổng lồ nghĩ bụng: “Chắc là nó đang làm hiệu cho bọn kia lui”.

     Đi được một quãng thì gặp một tên khổng lồ khác. Hắn giật luôn anh đánh trống khỏi vai tên kia và móc anh vào một cái cúc áo. Anh đánh trống vội ôm vào cái cúc, to bằng cái chậu đất ngồi chắc ở đó, nhìn quanh, có vẻ rất hứng thú. Lại gặp một tên thứ ba, tên này kéo anh ra khỏi cái lỗ cúc áo và đặt anh lên vành mũ của hắn. Anh đánh trống ngồi lom khom trên đó, nhìn qua các ngọn cây, thấy xa xa xanh mướt có một trái núi. Anh nghĩ bụng: “Chắc là ngọn núi Thủy tinh”. Và đúng là thế. Tên khổng lồ chỉ đi có vài bước nữa là tới gần bên chân núi, hắn để anh xuống đất. Anh đánh trống đòi hắn đưa luôn anh lên đỉnh núi, nhưng hắn lắc đầu nói lẩm nhẩm câu gì trong miệng rồi quay vào rừng.

3. Anh đánh trống đã lên được núi Thủy Tinh nhờ cái yên ngựa thần kì

     Anh chàng đánh trống đứng trước một trái núi cao vút, cao gấp ba trái núi bình thường chồng lên nhau. Sườn núi bóng loáng, không biết trèo lên thế nào mới được. Anh cố gắng trèo lên nhưng không được, lần nào cũng bị trượt. Anh nghĩ bụng: “Giá mà lúc này mình là chim”. Nhưng ước mơ không thành hiện thực, cánh vẫn không thấy ra.

     Khi anh đang bối rối không biết làm sao thì nghe phía xa có hai người đang cãi vã rất to. Anh đi tới phía họ thì thấy họ đang tranh giành một cái yên ngựa để trên mặt đất, người nào cũng muốn có cái yên đó. Anh nói:

     – Các anh còn khờ quá, ngựa không có, giành nhau cái yên làm chi? Một người đáp:

     – Giành nhau cái yên đó là có lý do, ai ngồi lên yên muốn đi đâu cũng được. Dù muốn đến tận chân trời góc biển thì cũng chỉ nói một câu là sẽ tới liền trong chớp mắt. Yên thuộc về chung chúng tôi, hôm nay đến phiên tôi dùng nhưng gã kia lại không nhường. Anh đánh trống nói:

     – Được để tôi phân xử cho. Anh đi một quãng và đặt một cái gậy trắng xuống đất. Đoạn anh quay lại bảo:

     – Giờ hai người cứ nhắm cái mục tiêu kia mà chạy, ai đến trước thì người đó sẽ được ngồi trước. Hai người thì nhau chạy, nhưng họ mới chạy được vài bước thì anh đánh trống đã nhảy lẹ lên yên ngựa. Anh ước được lên ngọn núi Thủy Tinh, vừa mới xoay tay, anh đã ở trên đó rồi. Trên núi có một chỗ đất phẳng. Ở đó có một ngôi nhà xây bằng đá đã cũ. Trước cửa có một cái ao cá to, phía sau là rừng sâu. Anh không thấy ai, không thấy vật gì. Khung cảnh yên ắng, chỉ có tiếng gió thổi rít rít trên ngọn cây và mây bay lơ lửng sát ngay trên đầu.

     Anh bước tới gõ cửa. Gõ đến lần thứ ba thì thấy một bà già ra mở cửa. Mặt bà xám xịt, đôi mắt đỏ hoe. Bà mang một cặp kính trên cái sống mũi dài nhọn, nhìn anh liếc liếc và hỏi anh muốn gì. Anh đáp:

     – Cho tôi vào ăn và ngủ nhờ. Bà già nói:

     – Được, nếu người chịu làm cho ta ba việc. Anh đáp:

     – Được thôi, tôi không sợ việc gì cả, dù là việc khó khăn. Bà già cho anh vào, cho anh ăn và tối hôm đó xếp cho anh một cái giường rất mềm.

4. Anh đánh trống thực hiện 3 nhiệm vụ từ mụ phù thủy

     Sáng hôm sau, mụ già chờ anh ngủ say mới rút từng ngón tay ra khỏi chỗ anh nằm và đưa cho anh một cái đê nhỏ xíu. Mụ bảo:

     – Ngươi mau đi làm, ngươi phải dùng cái đê này để hết nước ao trước nhà, rồi bắt hết cá lên và xếp theo loại và kích thước. Nếu không làm xong tối nay thì coi chừng.

     Anh đánh trống thấy:

     – Thật là việc quá sức.

     Nhưng anh vẫn ra ao và bắt đầu làm. Anh làm cả buổi sáng, nhưng nước ao vẫn đầy ắp, cá vẫn tung tăng dưới nước. Anh nghĩ:

     – Công việc này không bao giờ xong được.

     Anh bỏ đê xuống và ngồi xuống bờ. Lúc ấy, có một cô gái từ trong nhà ra, mang một dĩa cơm cho anh và nói:

     – Anh sao buồn thế? Có chuyện gì à?

     Anh nhìn lên thấy cô gái xinh đẹp tuyệt trần. Anh nói:

     – Việc thứ nhất đã không làm được, không biết việc sau sẽ thế nào? Tôi tìm kiếm một nàng công chúa ở đây mà không thấy, tôi muốn đi luôn.

     Cô gái nói:

     – Anh cứ yên tâm, tôi sẽ giúp anh hoàn thành việc này. Anh đã mệt rồi, hãy ngủ một giấc trên vai tôi. Khi anh tỉnh lại, việc sẽ đã xong.

     Anh đánh trống không chần chừ. Anh ngủ thiếp đi thì cô gái xoay nhẫn và thầm bảo:

     – Nước bay đi, cá lên đi.

     Ngay lập tức, nước biến thành sương mù và bay theo gió. Cá nhảy lên bờ và nằm theo hàng loạt theo loại và kích thước. Khi anh tỉnh lại, anh đánh trống kinh ngạc khi thấy mọi việc đã hoàn thành. Nhưng cô gái bảo:

     – Có một con cá không xếp cùng với những con khác, mà lại nằm riêng lẻ. Tối nay, khi mụ già đến, mụ sẽ hỏi: “Con cá này là sao?”. Lúc đó anh hãy quăng con cá vào mặt mụ và nói: “Đây là phần của mụ, con phù thủy già khốn”.

     Tối nay, khi mụ già đến. Mụ vừa hỏi xong, anh đánh trống quăng con cá vào mặt mụ. Mụ không tỏ ra bực tức hay giận dữ, chỉ im lặng nhìn anh với ánh mắt oán hận.

     Ngày hôm sau, mụ già bảo:

     – Việc hôm qua quá nhẹ, ta phải cho mày một việc khó hơn. Hôm nay, mày phải đốn hết rừng kia, chẻ cây thành củi, xếp củi thành từng thước và phải làm xong trước khi trời tối.

     Mụ cho anh một cây rìu, một con dao rựa và hai con nêm. Nhưng rìu bằng chì, dao và nêm bằng sắt tây. Anh mới đánh vào cây thì rìu cong lưỡi, dao và nêm bẹp mép. Anh hoang mang không biết làm sao. Nhưng trưa hôm ấy, cô gái hôm qua lại mang cơm cho anh. Cô nói:

     – Anh ngủ một giấc trên lòng tôi đi, khi anh thức giấc, việc sẽ đã hoàn tất.

     Cô gái xoay nhẫn thần. Ngay lập tức rừng cây rung chuyển và đổ xuống, cây gỗ tự chẻ ra thành củi, củi lại tự xếp thành từng thước. Có vẻ như có những người khổng lồ vô hình đã giúp anh làm việc. Khi anh tỉnh lại, cô gái bảo:

     – Anh nhìn kìa, củi đã được chẻ và xếp gọn gàng rồi. Chỉ có một cành cây không cháy được. Khi mụ già đến và hỏi tại sao còn cái cành này thì anh hãy vung cành vào mặt mụ và nói: “Đây là phần của mụ, con phù thủy già ạ”.

     Khi mụ già đến, mụ nói:

     – Thấy chưa, việc quá dễ dàng. Nhưng sao lại có cái cành không cháy này?

     Anh trả lời:

     – Để cho mụ đó, con phù thủy già ạ.

     Rồi anh vung cành vào mặt mụ. Nhưng mụ không tỏ ra giận dữ hay đau đớn, chỉ cười khẩy và bảo:

     – Ngày mai mày phải chất lại gỗ thành một đống, rồi đốt sạch cho ta.

     Sáng sớm anh dậy và bắt đầu chất gỗ. Nhưng chỉ có anh thì sao chất nổi cả rừng gỗ. Việc tiến triển rất chậm. Nhưng cô gái không bỏ rơi anh trong hoàn cảnh khó khăn. Buổi trưa, cô mang cơm cho anh. Sau khi ăn xong, anh lại ngủ trên lòng cô. Khi anh thức giấc thì thấy đống gỗ đã bốc cháy ngùn ngụt, ngọn lửa cao ngất ngưởng. Cô gái nói:

     – Anh à, lát nữa con mụ sẽ đến và bắt anh làm nhiều việc khác, dù nó bảo gì anh cũng đồng ý, đừng sợ, nó không làm hại được anh đâu. Nếu anh sợ thì lửa sẽ thiêu anh thành tro bụi. Cuối cùng, khi anh đã hoàn thành tất cả việc rồi, anh hãy ôm con mụ ném vào đống lửa.

     Cô gái đi được một lúc thì mụ già lẻn tới. Mụ kêu:

     – Ồ, lạnh quá, nhưng đống lửa này cũng làm ấm được xương cốt già nua; ta cảm thấy thoải mái quá. Nhưng còn khúc gỗ không cháy đó là sao, mày hãy mang ra đây cho ta. Mày làm xong việc này, ta sẽ tha cho mày đi đâu cũng được. Mau vào đi.

     Anh đánh trống không do dự, nhảy vào giữa đống lửa, nhưng lửa không chạm vào anh, cũng không thiêu một sợi tóc nào của anh. Anh mang khúc gỗ ra, để xuống. Khúc gỗ vừa chạm đất thì biến thành cô gái xinh đẹp đã giúp anh vượt qua bao khó khăn. Anh nhìn quần áo lấp lánh của nàng anh biết ngay đó là công chúa. Nhưng mụ già vẫn cười rất độc ác. Mụ bảo:

     – Mày nghĩ con bé ấy đã thuộc về mày rồi à? Chưa chắc đâu!

     Mụ vừa muốn chạy tới để kéo cô gái đi thì anh ôm mụ lại, nâng lên và quăng vào giữa đống lửa. Lửa nuốt trọn mụ, dường như lửa cũng vui mừng khi kết liễu cuộc sống của một con phù thủy.

5. Chàng đánh trống đã quên mất lời nàng công chúa dặn

     Công chúa nhìn anh đánh trống, thấy anh tuấn tú, lại nghĩ đến anh đã liều mạng cứu mình, nàng bèn nắm tay anh và nói:

     – Chàng đã dám hy sinh vì thiếp, thì thiếp cũng sẽ dám hy sinh vì chàng. Chỉ cần chàng trung tâm, thiếp sẽ theo chàng. Của lạc không thiếu, riêng của mụ phù thủy tích lũy ở đây, cũng đủ cho chúng ta. Công chúa dắt anh vào trong nhà, hòm, rương đều chứa đầy của. Hai người không lấy vàng, không lấy bạc mà chỉ lấy châu báu. Họ không muốn ở trên núi Thủy tinh thêm nữa. Anh bảo công chúa:

     – Nàng hãy ngồi vào yên ngựa, chúng ta sẽ bay xuống như chim. Nàng đáp:

     – Thiếp không thích cái yên ngựa cũ kia, thiếp chỉ cần xoay chiếc nhẫn thần này của thiếp là đôi ta về nhà rồi. Anh đánh trống nói:

     – Được thôi, thế thì nàng hãy ước cho chúng ta đến ngoài thành. Trong nháy mắt, hai người đã ở đó. Anh đánh trống bảo:

     – Ta muốn về nhà báo tin cho cha mẹ đã. Nàng cứ chờ ta ở ruộng này, ta sẽ quay lại liền. Công chúa đáp:

     – Trời ạ, thiếp xin chàng, chàng hãy nhớ, về nhà chớ có hôn cha mẹ chàng vào má bên phải; nếu không chàng sẽ quên hết mọi việc còn thiếp sẽ cứ phải lẻ loi chờ mãi ở ruộng này.

     – Ta quên nàng sao được. Anh ôm nàng hứa sẽ về ngay. Khi anh về tới nhà, không ai nhận ra anh và anh đã thay đổi quá nhiều. Ba ngày trên núi Thủy tinh dài bằng ba năm. Anh phải tự giới thiệu, khi đó bố mẹ mới vui sướng ôm hôn anh. Quá xúc động anh quên mất lời người con gái đã nhắc, hôn luôn bố mẹ vào cả hai bên má. Sau khi anh hôn lên má bên phải bố anh và mẹ anh thì anh không còn nhớ gì đến nàng công chúa nữa. Anh rót túi lấy ra một nắm những viên ngọc to nhất, để lên bàn. Bố mẹ không biết dùng của cải đó làm gì. Ông cụ bèn xây một tòa lâu đài hoành tráng; xung quanh có vườn, có rừng, có ruộng, như dinh thự của một ông vua vậy. Khi đã xây xong nhà, bà cụ bảo:

     – Mẹ đã tìm cho con được một cô gái rồi đấy, ba ngày nữa sẽ làm tiệc cưới. Bố mẹ anh muốn gì, anh cũng vâng lời. Còn nàng công chúa đáng thương kia vẫn đứng đợi ngoài ngoài thành. Đến tối, nàng mới tự nói: “Chắc là chàng đã hôn lên má bên phải của cha mẹ chàng nên đã quên ta rồi”. Trong lòng rất đau nàng bèn ước được một ngôi nhà nhỏ ẩn mình trong rừng, nàng không muốn trở về cung điện vua cha nữa.

     Chiều nào nàng cũng vào thành, đi ngang qua nhà chàng. Đôi khi chàng cũng có nhìn thấy nàng nhưng không biết là ai. Sau nàng nghe thiên hạ đồn: “Ngày mai sẽ làm tiệc cưới anh ấy đấy”, nàng tự nói: “Mình cứ cố xem, có khi nào chiếm lại được trái tim chàng”.

6. Anh đánh trống đã nhớ ra công chúa

     Vào ngày thứ nhất của lễ cưới, công chúa xoay chiếc nhẫn và ước: "Một chiếc áo sáng như mặt trời." Tức thì, một chiếc áo lấp lánh như ánh nắng xuất hiện ngay trước mắt. Trong buổi lễ, cô dâu lần đầu thấy chiếc áo này và thích mê nó. Cô hỏi xem có ai muốn bán chiếc áo không.

     Công chúa đáp:

     – Tôi không cần tiền, chỉ cần được đứng ngoài cửa phòng chú rể trong đêm tân hôn. Cô dâu đồng ý và đem chiếc áo về. Tuy nhiên, sau đó, cô ta trộn thuốc ngủ vào cốc rượu của chú rể, khiến anh đánh trống ngủ say.

     Khi đêm trở nên yên tĩnh, công chúa đến và gọi nhẹ:

     – Chàng đánh trống ơi, hãy nghe lời thiếp. Chàng đã quên thiếp sao? Trên núi Thủy Tinh, chúng ta đã hứa thề với nhau. Chúng ta đã đánh bại mụ phù thủy, và chàng đã nắm lấy tay thiếp. Chàng đánh trống ơi, hãy nghe lời thiếp!

     Nhưng chàng đánh trống vẫn không tỉnh. Rạng sáng hôm sau, công chúa phải ra đi mà không có được gì.

     Tối thứ hai, công chúa lại xoay chiếc nhẫn và ước: "Một chiếc áo bằng bạc như ánh trăng." Cô xuất hiện trong một chiếc áo thanh lịch như ánh trăng và lại được cô dâu tham lam lôi kéo để đổi lấy nó. Cô tiếp tục đồng ý để công chúa đứng ngoài cửa phòng chú rể trong đêm.

     Nhưng lần này, anh đánh trống không uống rượu và giữ thức ăn của mình. Khi công chúa gọi anh, anh đã tỉnh và nhớ lại mọi chuyện. Anh thấy sai lầm của mình và dẫn công chúa đến gặp bố mẹ. Họ hiểu lầm đã được giải quyết và tổ chức lại lễ cưới trong niềm vui và hạnh phúc. Cô dâu kia cũng được giữ lại những chiếc áo đẹp coi như là bồi thường.

7. Ý nghĩa và bài học qua Truyện cổ tích anh chàng đánh trống

     Truyện cổ tích anh chàng đánh trống mang lại cho người đọc nhiều ý nghĩa và bài học quý giá, mà chúng ta có thể áp dụng vào cuộc sống hàng ngày.

     Một trong những ý nghĩa của truyện là sự quan trọng của lòng nhân ái và sự giúp đỡ lẫn nhau. Anh chàng đánh trống đã không ngần ngại trả lại chiếc áo cho nàng công chúa, khi biết được hoàn cảnh khổ cực của nàng, khi chúng ta biết quan tâm và giúp đỡ người khác, chúng ta sẽ nhận được sự trả ơn và hỗ trợ khi gặp khó khăn.

     Truyện đề cao sự tôn trọng và tin tưởng vào bản thân. Anh chàng đánh trống đã không sợ hãi trước những thử thách và hiểm nguy, mà luôn tự tin vào khả năng và sở trường của mình. Như vậy, chỉ khi ta biết tôn trọng và tin tưởng vào bản thân, chúng ta sẽ có được sức mạnh và niềm tin để vượt qua mọi khó khăn.

     Truyện là sự kết hợp giữa tình yêu và trách nhiệm. Anh chàng đánh trống đã yêu nàng công chúa từ cái nhìn đầu tiên, và muốn cưới nàng làm vợ. Nhưng anh cũng biết rằng, để có được tình yêu của nàng, anh phải làm được những điều mà nàng mong muốn. Anh đánh trống biết chịu trách nhiệm và hy sinh cho người mình yêu, để cho tình yêu được bền vững và hạnh phúc.

     Truyện cổ tích Anh chàng đánh trống là một câu chuyện hay và ý nghĩa, không chỉ mang lại cho người đọc những phút giây thư giãn và thưởng thức, mà còn giáo dục cho người đọc những phẩm chất tốt đẹp và những bài học cuộc sống. Truyện cũng là một minh chứng cho sức hấp dẫn và sáng tạo của văn hóa dân gian Đức, qua bút pháp sinh động và hài hước của nhà văn Grimm.

     Bài viết trên đã giải đáp thắc mắc cho các câu Truyện cổ tích anh chàng đánh trống? Diễn biến truyện cổ tích anh chàng đánh trống? Truyện cổ tích anh chàng đánh trống có thuộc truyện Grimm không? Ý nghĩa và bài học của truyện cổ tích anh chàng đánh trống?…Để cập nhật thêm các thông tin liên quan hoặc thông tin mới nhất các bạn có thể liên hệ với chúng tôi.

Liên hệ : 1900633720

Bài viết tham khảo:

Truyện cổ tích Sáu con thiên nga

Tổng đài Vietjetair

177