Phân tích nhân vật Huấn Cao trong Chữ người tử tù


Phân tích nhân vật Huấn Cao trong Chữ người tử tù

     Chữ người tử tù là một tác phẩm truyện ngắn nổi tiếng của nhà văn Nguyễn Tuân, được xuất bản lần đầu tiên vào năm 1940 trong tập Vang bóng một thời. Tác phẩm là một bức tranh về cuộc đời và tài năng của Huấn Cao, một nhà nho có tài viết chữ đẹp, cũng là một người anh hùng dám đứng lên chống lại triều đình. Nhân vật Huấn Cao được xem là một trong những hình tượng nhân vật đặc sắc và ấn tượng nhất trong văn học Việt Nam. Bài viết này sẽ phân tích nhân vật Huấn Cao theo từng diễn biến của truyện, để hiểu rõ hơn về tính cách, quan điểm và vẻ đẹp của ông.

1. Phân tích nhân vật Huấn Cao trước khi vào ngục

     Trước khi vào ngục, Huấn Cao là một người có uy tín và danh tiếng trong dân gian. Ông được biết đến là một người viết chữ đẹp, nhanh và uyển chuyển. Chữ của ông được coi là một vật báu, một biểu tượng của cái đẹp văn hóa truyền thống. Ông cũng là một người có lòng tự trọng, có khí phách sống hiên ngang, bất khuất. Không chịu khuất phục trước sự áp bức và bóc lột của triều đình, ông cùng với những người bạn đã cầm đầu cuộc khởi nghĩa chống lại quyền uy. Huấn Cao là một người có lí tưởng cao đẹp, muốn giải phóng dân tộc khỏi sự nô lệ và lạc hậu.

2. Phân tích nhân vật Huấn Cao trong ngục

     Trong ngục, Huấn Cao không thay đổi tính cách và quan điểm của mình, mà vẫn giữ được sự bình thản, lạnh lùng và kiên cường trước cái chết. Khi phải đối diện với viên quản ngục hay binh lính, ông không hề sợ hãi hay run rẩy. Ông từ chối viết câu đối cho viên quản ngục để đổi lấy sự sống hay sự giàu có. Điều đó cho thấy Huấn Cao đã không để cho lòng tham hay sự hèn nhát chi phối mình. Huấn Cao nói rằng: “Ta nhất sinh không vì vàng ngọc hay quyền thế mà ép mình viết câu đối bao giờ”. Ông chỉ muốn sống và chết theo lương tâm và danh dự của mình.

     Tuy nhiên, trong ngục, Huấn Cao cũng có những biến chuyển trong cảm xúc và suy nghĩ. Viên quản ngục đã biệt đãi ông và những người bạn trong nhà giam khiến ông bắt đầu có sự cảm kích và thông cảm. Ông nhận ra rằng viên quản ngục là một người có tâm hồn nghệ sĩ, có lòng yêu quý cái đẹp và tài năng của ông. Hiểu được rằng viên quản ngục không phải là kẻ ác, mà chỉ là kẻ “mê muội”, bị cuốn vào vòng xoáy của quyền lực và tiền bạc, Huấn Cao đã nói rằng: “Nào đâu có biết một người như thầy Quản đây mà lại có những sở thích cao quý như vậy. Thiếu chút nữa, ta đã phụ mất một tấm lòng trong thiên hạ”. Vì thế, ông quyết định cho chữ cho viên quản ngục vào đêm trước khi bị xử tử, để thể hiện sự tôn trọng và biết ơn của mình.

3. Phân tích nhân vật Huấn Cao sau khi cho chữ

     Sau khi cho chữ, Huấn Cao cũng có những lời khuyên và nhắn nhủ cho viên quản ngục. Ông khuyên viên quản ngục nên về quê, để giữ cho “thiên lương” trong sáng, không bị ô nhiễm bởi sự tham lam và độc ác. Bằng sự quý mến và tình cảm chân thành của mình, Huấn Cao đã nói rằng: “Ta không muốn thầy Quản làm kẻ ác”. Đây là lời khuyên thật lòng và cao thượng của một người có nhân cách và tâm hồn cao đẹp. Ông không hận thù hay trả thù viên quản ngục, mà chỉ mong muốn viên quản ngục sống một cuộc sống thanh thản và hạnh phúc.

     Như vậy, qua phân tích nhân vật Huấn Cao trong Chữ người tử tù, ta có thể thấy rằng Huấn Cao là một hình tượng nhân vật đa chiều và phức tạp. Ông là một người có tài hoa, nghệ sĩ, anh hùng, nhà nho, lãnh tụ khởi nghĩa. Ông cũng là một người có lòng tự trọng, khí phách, thiên lương, cảm kích và cao thượng. Huấn Cao là một biểu tượng của cái đẹp văn hóa truyền thống, của cái đẹp tâm hồn và cái đẹp nhân cách. Huấn Cao là một hình tượng nhân vật gần gũi và sống động trong lòng bạn đọc nhiều thế hệ. Để cập nhật thêm các thông tin liên quan hoặc thông tin mới nhất các bạn có thể liên hệ với chúng tôi.

Liên hệ : 1900633720

Bài viết tham khảo:

Phân tích nhân vật Tràng trong truyện ngắn Vợ Nhặt

Tổng đài truyền hình SCTV

270