Phân tích nhân vật bà cụ Tứ trong tác phẩm Vợ Nhặt


Phân tích nhân vật bà cụ Tứ trong tác phẩm Vợ Nhặt

     Vợ nhặt là một truyện ngắn nổi tiếng của Kim Lân, một nhà văn Việt Nam nổi tiếng với những tác phẩm miêu tả cuộc sống nghèo khổ của người dân nông thôn. Trong truyện, bà cụ Tứ là mẹ của anh Tràng đã thể hiện được những phẩm chất tốt đẹp của người mẹ nghèo Việt Nam. Bài viết này sẽ phân tích nhân vật bà cụ Tứ theo các khía cạnh sau.

1. Dàn ý phân tích nhân vật bà cụ Tứ

1.1. Mở bài

     Giới thiệu chung về nhà văn Kim lân và tác phẩm Vợ Nhặt của ông

     Giới thiệu nhân vật bà cụ Tứ: bà cụ là hình ảnh đặc trưng của những người làm ruộng, người mẹ Việt Nam.

1.2. Thân bài

     Giới thiệu nhân vật bà cụ Tứ

     Bà cụ Tư là một người mẹ khốn cùng, mồ côi chồng, già yếu, bệnh tật, sống trong khu nhà ổ chuột.

     Đứa con trai duy nhất của bà là nguyên nhân khiến bà nghèo khổ

     Ngoại hình của bà cụ Tứ: đi lảo đảo, chậm rãi, run run, đi đường vừa ho vừa thở dốc, miệng lẩm bẩm tính toán như thói quen của người cao tuổi.

     Diễn biến tâm trạng bà cụ Tứ

     Khi con trai bà mang về một người đàn bà lạ, bà cụ rất hoang mang và lo lắng. Bà cụ “đứng ngơ” khi thấy người đàn bà xuất hiện; “liếc liếc mắt” là thói quen của người già, biểu lộ sự tò mò và ngạc nhiên muốn xem rõ hơn.

     Bà cụ không hề hay biết chuyện con trai bà đã nhặt được một người vợ, nhìn thấy người đàn bà xa lạ trong nhà, bà rất kinh ngạc, tâm lí không chủ động trước sự việc.

     Sau khi hiểu ra:

     Bà thương tâm cho con trai mình phải lấy vợ nhặt

     Bà cụ Tứ đã cảm thấy tự trách mình có tội với con trai vì không thể giúp được con tìm được vợ tốt.

     Bà cảm thông với người đàn bà khổ sở cùng cảnh mới phải chịu sống với con bà, yêu quý sự ngây thơ của đứa con trai.

     Thấy con trai có gia đình ổn định, bà vui mừng chấp nhận đứa con dâu mới được nhặt về

     Bà cụ không khỏi lo âu cho cuộc sống của các con sau này

     Bà đối đãi với nàng dâu mới bằng sự thông cảm, quý mến:

     Chăm sóc con: “con ngồi đây…đỡ mệt chân”

     Nói về tương lai với niềm hy vọng “biết thế nào hở con, ai giàu ba họ ai khó ba đời”

     Khuyên nhủ các con làm ăn.

     Bà cụ Tứ là người mẹ từ bi, giản dị, khoan dung, nhân ái, im lặng hy sinh vì hạnh phúc của con. Bà là nhân vật tiêu biểu cho những phẩm chất đẹp của người mẹ nghèo Việt Nam.

1.3. Kết bài

     Nêu cảm nhận về hình tượng bà cụ Tứ.

2. Bài văn mẫu phân tích bà cụ Tứ

     Kim Lân là một nhà văn truyện ngắn nổi tiếng trong văn học Việt Nam. Ông chọn làm đề tài cho các tác phẩm của mình là cuộc sống nông thôn và con người miền quê chân chất, hiền lành, thật thà, yêu thương nhau. Vợ nhặt là một trong những tác phẩm nổi bật của ông. Tác phẩm đã miêu tả hoàn cảnh bi đát của dân tộc trong thời kỳ đói 1945 và cũng đã tôn vinh, ngợi ca tình yêu thương, sẻ chia, mong muốn hạnh phúc, hướng đến tương lai của người nông dân. Trong đó, bà cụ Tứ là một nhân vật ấn tượng được nhà văn vẽ lên một cách sống động, tế nhị, bà là hình ảnh của một người mẹ khốn khổ, gian khổ, yêu thương con cái và có nội tâm giàu sắc, phong phú.

     Đọc qua những tác phẩm của Ngô Tất Tố, Nam Cao, chúng ta không khỏi cảm thông với số phận khổ sở của những người nông dân. Họ sống trong cảnh nghèo đói và áp bức, mất đi phẩm giá con người. Nhưng giữa hoàn cảnh éo le ấy, vẫn có những người dám đương đầu với những khó khăn gian nan, vì tình cảm, nhân ái, bao dung. Đó là những nhân vật như chị Dậu, cụ Tứ, anh cu Tràng.

     Khi đói kém và chết chóc bủa vây, anh cu Tràng đã làm một điều mà ai cũng cho là “điên” đó là cưới vợ, nhưng chỉ có mẹ anh - bà cụ Tứ mới hiểu được lý do.

     Bà cụ Tứ là mẹ của anh cu Tràng. Hình ảnh của bà được miêu tả trong tác phẩm là vào buổi chiều tà, người mẹ khốn khổ “thở dài”. Trước ngôi nhà tranh nghèo trên mảnh ruộng đầy cỏ dại, người mẹ nghèo thêm một phen đau khổ.

     Đối với mỗi người, xây nhà và lấy vợ là những việc quan trọng trong đời, nên cần có sự góp ý của bố mẹ - những người có kinh nghiệm. Nhưng Tràng lấy vợ lại không theo quy tắc đó, bà Tứ bất ngờ khi con trai báo tin này, lúc đầu bà chỉ thấy con trai hăm hở, bà Tứ liếc Tràng chậm rãi hỏi: Có chuyện gì thế? Tràng còn chưa kể câu chuyện, bà Tứ đi theo con vào nhà. Kim Lân dùng hai từ “phấp phỏng” để miêu tả tâm trạng lo âu và kiên nhẫn của bà Tứ. Bà Tứ “đứng sững lại” khi ngạc nhiên tột cùng, tác giả hiểu rõ những suy nghĩ của nhân vật, bà có nhiều câu hỏi trong đầu: Sao lại có người phụ nữ ở trong nhà? Người phụ nữ đó sao lại đứng trước giường con mình? Sao lại gọi mình là u? Đâu phải con Đục thì là ai? Bà không tìm được lời giải cho những câu hỏi này. Bà thắc mắc về người phụ nữ xuất hiện trong căn nhà chỉ có hai mẹ con bà ở. Bà Tứ còn nghĩ mình nhầm: bà Tứ chớp mắt cho khỏi cay, nhưng vẫn không hiểu được chuyện gì, bà lão nhìn con không biết nói gì. Điều này dễ hiểu, vì bà Tứ hoàn toàn không biết gì về việc này.

     Bà cụ Tứ không hề hay biết rằng người phụ nữ đó là vợ của con mình, là con dâu của bà. Thấy bà cụ có vẻ không hài lòng, Tràng phải nói lên: “kìa nhà tôi nó chào u”. Nhưng bà cụ vẫn không rõ ràng chuyện gì xảy ra, làm sao một người mẹ khốn cùng như bà có thể tin được rằng con trai bà đã có vợ. Bà biết rõ hoàn cảnh khổ sở của con mình, nghèo túng, xấu xí, khó gần, chẳng ai để ý đến chứ chưa nói đến chuyện lấy vợ, trong thời kỳ nghèo khổ “ốc không xách được mình ốc lại còn xách cọc cho rêu” ai lại nghĩ đến việc cưới hỏi. Bà cụ mới giải được thắc mắc khi Tràng nói ngắn gọn về sự việc: “nhà tôi nó mới về làm bạn với tôi đấy u ạ! Chúng tôi có duyên có nợ với nhau. Chỉ là cái số thôi”. Vậy là bà cụ im lặng gật đầu. Không phải là im lặng mà là im lặng không biết nói gì.Ngay lúc này bà cụ Tứ đã hiểu hết sự tình. Nhà văn Kim Lân cảm thông với những suy nghĩ, những tủi nhục xót xa trong lòng bà cụ: "lòng người mẹ nghèo khổ ấy hiểu được bao điều, vừa oán trách, vừa thương tiếc cho số phận con mình. Những nỗi oán trách, thương tiếc, những rung động trong lòng bà chỉ nhà văn Kim Lân mới hiểu được. Hóa ra tâm trạng của bà cụ không đơn giản như chúng ta nghĩ, cái nghèo đói không khiến bà cụ chịu đựng cuộc sống sa sút, bà buồn rầu trong lòng vì không thể hoàn thành trách nhiệm của người mẹ đó là lo lắng cho hạnh phúc của con trai mình một cách chu toàn. “Chao ôi, người ta dựng vợ gả chồng cho con là lúc trong nhà ăn no làm giàu, những mong sinh con đẻ cái để sau này có niềm vui”. Còn riêng cụ Tứ, khi đứa con duy nhất của mình cưới vợ là những lời tự trách, là tiếng khóc ngột ngạt của người mẹ nghèo khổ. Tuổi già lệ rơi như sương, nhưng trong kẽ mắt sần sùi của bà cụ vẫn tuôn ra hai dòng nước mắt. Đó là những giọt nước mắt than thân trích phận, đó là những giọt nước mắt thương xót cho sự khốn khổ của chính mình. Đó đồng thời cũng chính là giọt nước mắt của lòng tự trọng, những giọt nước mắt bảo vệ phẩm giá của con người, những giọt nước mắt ấy là bằng chứng thể hiện tình yêu của mẹ đối với các con.

     Bà cụ Tứ không yên tâm cho số phận của các con. Bà chỉ hỏi một câu: Liệu chúng nó có thể sống sót qua cơn khủng hoảng này không? Nỗi lo ấy không vô căn, bởi xóm làng của bà đang chịu đựng những ngày tháng khốn khổ do nạn đói bạo phát, việc tồn tại đã khó nói chi cu Tràng còn phải gánh vác. Ở cái tuổi đã già yếu, bà cụ Tứ xứng đáng được an nhàn, nhưng do hoàn cảnh nghèo khó, bất hạnh mà bà vẫn âu sầu một niềm lo lắng cho các con.

     Bà cụ Tứ chỉ xuất hiện ở phần sau của tác phẩm, có lẽ người ta sẽ nghĩ bà cụ có tính tình hung ác như thường thấy ở các bà mẹ chồng, nhưng bà cụ lại có sự tao nhã trong cách ứng xử đặc biệt là chuỗi tình tiết tâm lý nhân vật mô tả nhân cách cao quý của người phụ nữ. Điều chúng ta thấy đó là hình ảnh một người mẹ yêu con hết lòng, những nỗi lo, những tư tưởng trong lòng bà được nhà văn thể hiện một cách sống động, cảm động.

     Bà cụ Tứ là một nhân vật được nhà văn Kim Lân khắc họa qua nhiều tâm trạng và tình huống liên quan đến con trai “nhặt được vợ”. Nhân vật này thể hiện tấm lòng người mẹ nghèo nhưng biết tha thứ, biết yêu thương. Nhờ những tình cảm bà cụ dành cho con trai và con dâu, người đọc có thể cảm nhận được tấm lòng người mẹ và sự đặc biệt của nhân vật bà cụ Tứ. Người mẹ yêu con như một ngọn nến soi sáng cuộc sống u ám của những người nghèo khốn khổ.

     Qua phân tích nhân vật bà cụ Tứ trong Vợ nhặt của Kim Lân, chúng ta có thể thấy được bà là một hình ảnh đẹp của người mẹ nghèo Việt Nam, là một nhân vật gợi cho chúng ta nhiều suy ngẫm về tình yêu, hôn nhân, gia đình và xã hội.

     Bài viết trên đã giải đáp thắc mắc cho các câu hỏi Phân tích nhân vật bà cụ Tứ trong tác phẩm Vợ Nhặt? Dàn ý phân tích nhân vật bà cụ Tứ? Diễn biến tâm trạng bà cụ Tứ? Bà văn phân tích nhân vật bà cụ Tứ?...Để cập nhật thêm các thông tin liên quan hoặc thông tin mới nhất các bạn có thể liên hệ với chúng tôi.

Liên hệ : 1900633720

Bài viết tham khảo:

Bài văn mẫu phân tích Tây Tiến khổ 1 hay nhất

Tổng đài Vivo

397