Bài văn mẫu phân tích Tây Tiến khổ 1 hay nhất


Bài văn mẫu phân tích Tây Tiến khổ 1 hay nhất

     Tây Tiến là một bài thơ nổi tiếng của nhà thơ Quang Dũng, viết về những kỷ niệm và cảm xúc của người lính chiến đấu trên mặt trận Tây Bắc trong chín năm kháng chiến chống Pháp. Trong bài viết này, chúng tôi sẽ phân tích khổ thơ đầu tiên của bài thơ Tây Tiến, để hiểu rõ hơn về ý nghĩa và giá trị nghệ thuật của bài thơ.

1. Dàn ý phân tích Tây Tiến khổ 1

1.1. Mở bài

     Giới thiệu chung về nhà thơ Quang Dũng

     Giới thiệu về bài thơ Tây Tiến

1.2. Thân bài:

     Hai dòng thơ đầu: Bài thơ được bắt đầu bằng nỗi nhớ lan tỏa, là chủ đề chính của tác phẩm.

     “Sông Mã”, “Tây Tiến” là những nơi mà Quang Dũng đã gắn bó với tình cảm sâu sắc. “Nhớ chơi vơi” là cảm xúc kỳ lạ của những người lính đến từ thành phố. => Họ đã để lại núi rừng Tây Bắc những dấu ấn không thể nào quên, và cũng mang theo nỗi buồn lẻ loi trong tâm trí.

     Hai câu thơ tiếp:

     “Sài Khao”, “Mường Lát” là những địa danh nhắc nhở về khu vực hoạt động của binh đoàn Tây Tiến, và cũng mở mang ra các không gian khác trong bài thơ.

     Nỗi nhớ ở đây trải dài khắp vùng đất rộng lớn, mỗi một chỗ tác giả đã đi qua, ông đều yêu quý và ghi nhớ mãi trong lòng. Những kỷ niệm nhỏ như sự “mỏi” sau chặng hành quân, ngọn đuốc hoa le lói trong đêm tối đều minh chứng cho nỗi nhớ vô bờ của tác giả.

     Bốn câu thơ tiếp “Dốc…xa khơi”:

     Thể hiện sự gian nan của núi rừng Tây Bắc, sự khó khăn và những nỗ lực vượt qua của người lính chiến khi hành quân. “Súng ngửi trời” là hình ảnh nhân hóa độc đáo, biểu lộ tâm hồn lãng mạn, trong sáng và hài hước của người lính chiến trong cảnh khổ cực. “Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi” là vẻ đẹp của sự sống, sự lãng mạn giữa núi rừng hoang dã, mang lại sự thanh bình, nơi nghỉ ngơi cho người lính.

     Hai câu thơ “Anh bạn…quên đời”:

     Sự hy sinh cao thượng của người lính chiến, tư thế kiên cường, oai phong sẵn sàng hi sinh vì Tổ quốc. Nỗi tiếc thương cùng với sự kính trọng tinh thần hy sinh của Quang Dũng dành cho bạn chiến.

     Bốn câu kết đoạn: “Chiều chiều…nếp xôi”

     Vẻ oai hùng, hùng tráng của núi rừng Tây Bắc với kết cấu thơ mới lạ, dùng động từ mạnh mẽ, cộng thêm sự nguy hiểm rình rập nơi rừng thiêng nước độc của ác thú. Sự tỉnh giấc khỏi kỷ niệm của tác giả, quay về hiện tại với nỗi nhớ mãnh liệt, say đắm, nhớ tình quân dân ấm áp với nắm xôi, hương lửa những ngày còn chiến đấu. III. Kết bài:

1.3. Kết bài

     Tóm lại giá trị nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ.

2. Bài văn mẫu phân tích Tây Tiến khổ 1 hay nhất

     Được sáng tác trong những năm đầu tiên của cuộc kháng chiến chống Pháp, Tây Tiến của Quang Dũng có cùng chủ đề về người lính với hai bài thơ Nhớ của Nguyên Hồng và Đồng chí của Chính Hữu, nhưng lại mang một nét riêng biệt và đáng nhớ, thể hiện được tinh thần lãng mạn của một thời kỳ, liên quan đến một giai đoạn lịch sử anh hùng của dân tộc.

     Tây Tiến không phải là một tác phẩm sáng tạo bất ngờ hay khác biệt, mà là sự kế thừa của dòng thơ lãng mạn. Tuy nhiên, tác giả đã cho vào đó một hồn thơ mới mẻ và trẻ trung, không giống với những tiếng thơ u sầu, buồn bã trước đây. Tây Tiến gợi nhớ về một khoảng thời gian gian khổ và quyết liệt của lịch sử quốc gia, nhưng được biểu hiện theo phong cách riêng biệt và độc đáo qua bút pháp của Quang Dũng với tâm trạng rõ ràng: nỗi nhớ bạn bè trong quân đoàn Tây Tiến. Đó là cảm hứng chính của bài thơ, làm cho người đọc xúc động sâu sắc.

     Bài thơ đã mở đầu bằng nổi nhớ da diết, mênh mông:

Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!

Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi.

     Tác giả không quên những ngày đã qua ở Tây Tiến, không quên những người bạn đã cùng chiến đấu và nỗi nhớ ấy trở thành lời gọi trong lòng. Trong văn học nước ta, có nhiều tác phẩm thể hiện nỗi nhớ… nhưng “nhớ chơi vơi” là cụm từ mà Quang Dũng dám dùng đầu tiên. Nỗi nhớ ấy vươn xa về không gian, thời gian và tầm cao, nỗi nhớ có hình dáng bồng bềnh, bồng bềnh. Quang Dũng sáng tác bài thơ này khi mới rời xa đoàn quân Tây Tiến, không biết khi nào mới gặp lại. Thời gian kéo dài làm cho nỗi “nhớ chơi vơi” trở nên mơ hồ, khó diễn tả.

     Nỗi nhớ ấy lan rộng ra, tràn ngập cảm xúc sâu sắc trên từng câu thơ, khổ thơ. Có thể nói bài thơ được hình thành từ cảm hứng thương nhớ dai dẳng với nhiều kỷ niệm chất đống, dồn dập:

Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi.

Mường Lát hoa về trong đêm hơi.

     Sài Khao, Mường Lát, những nơi mang hơi thở Tây Bắc cũng khiến lòng người nao nức. Tây Bắc hiện ra trong thơ như một bức tranh u ám và sự kiệt sức của binh lính hòa quyện với sương mù. Nhưng giữa khổ cực cũng có điều gì đó lãng mạn, như một truyền thuyết.

     Câu thơ mang đậm sáng tạo, hoa không nở mà về, đêm không sương mà hơi. Hoa lấp ló trong sương, sương trong suốt vẫn thấy hoa, thể hiện câu thơ tuyệt đẹp, ảo diệu, lấp lánh. Khi đọc đến đây, cái “mỏi” của binh lính như tan ra hết. Quang Dũng rất khéo léo khi sử dụng chủ yếu thanh bằng êm ái, du dương, lơ lửng như sương, như hoa, như linh hồn, trái ngược với:

Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm

Heo hút cồn mây súng ngửi trời.

     Đoạn đường dài đầy thử thách và khổ sở được tái hiện qua những câu thơ có hình ảnh sắc nét. Tác giả không dùng từ “súng chạm trời” mà là “súng ngửi trời” để tạo ra một ấn tượng sống động, tinh nghịch, khôn ngoan và hài hước.

Ngàn thước lên cao ngàn thước xuống

Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi

     Tây Tiến miêu tả gần gũi. Tác giả vẽ nên con người và thiên nhiên miền Tây nước nhà ở một khoảng cách xa xăm, mơ hồ với những chi tiết có phần thổi phồng bất thường. Trong khổ thơ đầu tiên này, các hình khối, đường nét, màu sắc biến đổi nhanh chóng, đột ngột trong một bức tranh núi rừng rộng lớn, oai hùng. Câu thơ “Mường Lát hoa về trong đêm hơi” chỉ có thể cảm nhận bằng bản năng. Câu thơ này minh chứng cho quan điểm “thơ là nơi thể hiện toàn diện nhất, sắc sảo nhất sức hấp dẫn kỳ diệu của ngôn ngữ”.

     Thiên nhiên trong Tây Tiến và trong thơ Quang Dũng luôn là một nhân vật then chốt, đầy sức sống và mang tình người. Tác giả có hồn thơ tinh tế khi bắt lấy từ một làn sương chiều mong manh, từ một bóng hoa lau núi bay bổng giản dị chợt hiện ra, rồi ông truyền hồn của mình vào đó và để lại cho ta một cảm xúc da diết yêu thương và một khúc thơ tuyệt vời.

     Tây Tiến hiện ra trước mắt như một bức tranh thiên nhiên hoang dã, hùng vĩ. Giữa cõi thiên nhiên hung tàn, đoàn quân Tây Tiến tựa như những hạt cát bé nhỏ nhưng lại mang trong mình tinh thần anh hùng cao cả, không sợ hãi kẻ địch hay khó khăn nào có thể làm ngã lòng.

     Trong quá trình hành quân, đã có những người lính anh dũng hy sinh. Tác giả không lẩn tránh mà đối diện với cái chết:

Anh bạn dãi dầu không bước nữa

Gục lên súng mũ bỏ quên đời.

     Quang Dũng có nguồn gốc từ giai cấp tiểu tư sản, do đó ông đã tả cái chết một cách rất mộng mơ. Hình ảnh “Nằm trên súng, nón quân quên cuộc sống” vừa làm người ta buồn nhưng cũng rất thanh thản. Những chiến binh Tây Tiến là những chàng trai Hà Nội không quen với cuộc sống khó khăn và chiến tranh và họ đã hy sinh trong những cơn gió mưa. Có vẻ như tác giả không muốn người đọc cảm thấy quá đau lòng nên liền cho thấy hình ảnh oai hùng của thiên nhiên:

Chiều chiều oai linh thác gầm thét

Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người.

     Người lính phải đối mặt với nhiều nguy hiểm có thể cướp đi sinh mệnh của họ. Câu thơ miêu tả những nguy hiểm đó bằng một giọng điệu hào hùng, khinh thường, không để ý đến sự thương cảm trong câu trước. “Cọp trêu người” - một cách nói mang tính chất trêu ghẹo, rất đặc trưng cho người lính. Sau những khó khăn ấy là bầu không khí bình yên, ấm áp:

Ôi nhớ Tây Tiến cơm lên khói

Mai Châu mùa em thơm nếp xôi

     Câu thơ mang đến cảm giác say đắm, sung sướng, chứa chan những hồi ức giản dị, bé nhỏ trong cuộc sống hàng ngày của người lính cũng trở nên thân thiết, ấm áp. Hương thơm ấy không những là hương “nếp xôi” mà còn là hương từ bàn tay em - cô gái Mai Châu.

     Quang Dũng tưởng nhớ về người lính Tây Tiến khổ cực, hi sinh nhưng không nản lòng, mà vẫn kiên cường, vẫn thi ca. Tác giả dùng những từ ngữ, hình ảnh, âm thanh tươi mới, quyến rũ và có phần lãng mạn.

     Bốn mươi ba năm đã qua, kể từ khi Tây Tiến xuất hiện. Vượt lên trên sự phá hoại của thời gian, Tây Tiến vẫn còn sức hấp dẫn chúng ta ngày nay, gợi lại “những năm tháng khó quên” trong lịch sử dân tộc. Có thể nói Tây Tiến là “một kiệt tác bất hủ” về người lính không tên mà Quang Dũng đã xây dựng bằng cả linh hồn mình để ca ngợi một thế hệ thanh niên đã quyết tâm, dũng cảm ra đi mà nhiều người trong số họ không trở về. Tây Tiến thể hiện một phong cách thơ Quang Dũng, sáng tạo, đặc sắc.

     Như vậy, qua phân tích Tây Tiến khổ 1, chúng ta có thể thấy được sự giàu có và sáng tạo của ngôn ngữ thơ, cũng như sự sâu sắc và đa chiều của nội dung thơ. Bài thơ Tây Tiến không chỉ là một bài ca ca ngợi anh hùng, mà còn là một bài ca tình yêu với quê hương, với đồng đội, với cuộc sống.

     Bài viết trên đã giải đáp thắc mắc cho các câu hỏi Phân tích Tây Tiến khổ 1? Dàn ý phân tích Tây Tiến khổ 1? Bài văn mẫu phân tích bài thơ Tây Tiến khổ 1 hay nhất?...Để cập nhật thêm các thông tin liên quan hoặc thông tin mới nhất các bạn có thể liên hệ với chúng tôi.

Liên hệ : 1900633720

Bài viết tham khảo:

Tác giả Người lái đò sông Đà là ai?

Tổng đài Toshiba

919